Tôi thở dài ngao ngán trước sự thay đổi của Dũng nhưng rồi đành tặc lưỡi bỏ qua vì con mình mình lo đâu phải con người ta đâu mà trách được, chỉ là tôi hơi buồn vì ban đầu Dũng diễn xuất đạt quá để bây giờ lòng tin tôi bị lung lay thôi.
...Mấy ngày sau nữa cu Bo được xuất viện về nhà thì đâu có ngờ chính ngày hôm ấy ba chồng tôi lại bị tăng huyết áp rất cao, mẹ chồng tôi và Dũng liền đưa ông lên viện gấp tôi ở nhà trông cu Bo dự định đến chiều sẽ vào viện thăm ông ai ngờ mới vừa đến đầu giờ trưa Dũng chồng tôi đã gọi báo với tôi rằng ba anh mất rồi...
Ngay khi Dũng thông báo cho tôi biết ba mất trên bệnh viện ấy thì tôi vừa dỗ cu Bo ngủ xong là quay sang tất bật dọn dẹp nhà vừa xong đâu đấy cũng đã chiều, bầu trời bên ngoài cũng vừa tắt nắng cũng là lúc xe cấp cứu đưa xác ba chồng tôi về đến..
Tôi nhanh chóng đi ra ngoài thấy Dũng xuống xe trước sau đó xe mở cửa anh đưa hai tay lòn xuống t.h.i t.h.ể của ba nhấc bổng lên rồi ôm ba vô nhà đặt xuống giường, mẹ chồng tôi thì khỏi phải nói, chỉ trong vòng có vài tiếng đồng hồ mà tôi thấy bà tiều tụy đi rất nhiều, đôi mắt bà sưng húp nước mắt hai hàng chảy dài. Mẹ tôi bước xuống xe đôi chân bà dường như muốn ngã quỵ, tôi thấy vậy liền lật đật đi lại đỡ mẹ chồng tôi rồi dìu mẹ vô nhà..
Lúc này bà chỉ im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-canh-hon-nhan/3723735/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.