..Tôi đang thất thần, m.ô.n.g lung suy nghĩ về những chuyện đã qua tự dưng phía trước có đè xe ôtô pha vào, tôi vì khóc nên hai mắt liền nhoè đi, lại bị ánh sáng làm chói? Tôi loạng choạng tông luôn vào chiếc xe ấy
"rầm"
Mắt tôi từ từ nhắm lại…
...Cơ thể tôi cũng chợt nhẹ bẫng đi....
Trước khi ngất...tôi còn cảm nhận đầu tôi có dòng nước ấm chảy xuống nhưng tanh tưởi lại nghe văng vẳng được tiếng mọi người chạy ra, người gọi, người lay tôi dậy nhưng tôi buồn ngủ quá liền ngất đi luôn...
Cho đến lúc tôi tỉnh dậy, đầu tôi đau như búa nỗ, tôi nheo mắt mơ màng mở ra, cả căn phòng trắng xóa tràn ngập mùi thuốc khử trùng, bên cạnh ba tôi đang ngồi gục xuống bàn bên cạnh, tôi yếu ớt gọi nhỏ một tiếng
"Ba!!!....sao ba lại ở đây?
Ba tôi nghe tôi gọi nên giật mình tỉnh dậy ông dụi mắt xong nhìn tôi tỏ vẻ vui mừng, lật đật đi lại, dáng dấp vẫn còn phong độ lắm
"Con tỉnh rồi hả Lam, ba mừng quá...con tông vào xe hai vợ chồng kia, cũng may họ đưa con vào viện rồi gọi ba xuống thấy con đã ổn nên ba nói họ về rồi…Con thấy trong người sao rồi, có khó chịu chỗ nào không con?
Tôi nhìn ba cố nặn ra nụ cười thật tươi cho ba an tâm
"Con không sao ba, con khỏe rồi, nhưng mà ba ơi sao…
Tôi vừa nói vừa cựa mình bỗng dưng tôi cảm nhận cơ thể mình có điều gì đó khác lạ, tôi vội lấy tay nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-canh-hon-nhan/3723720/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.