Tôi không tự chủ được mà thốt lên, tự dưng nổi muộn phiền cũng tan biến tôi chậm rãi bước đến một bước đèn sáng theo chân tôi một bước. Cứ thế tôi đi được một quãng đường, tôi ngơ ngác đến hào hứng cũng chưa biết chuyện gì đang xảy ra nhưng lý trí cứ mách bảo thôi cứ theo con đường ấy mà đi đến…
Trước mặt tôi bây giờ là một hình trái tim đầy hoa hồng xung quanh những cây pháo hoa được phát sáng tôi đứng chôn chân tại chỗ trong lòng lâng lâng vì chưa bao giờ tôi chứng kiến được cảnh tượng nào đẹp đến như thế …
Và... tôi thấy từ phía xa Dũng xuất hiện anh đi từng bước thật chậm rãi tiến đến về phía tôi trên tay anh ôm một bó hoa …Vì khoảng cách khá xa nên tôi không thấy rõ là hoa gì nhưng phải nói bó hoa rất lớn mà còn đẹp nữa
Tình huống này tôi chưa bao giờ nghĩ tới nên cũng hơi bối rối chẳng biết làm gì, cứ đứng ngây người ra nhìn Dũng? Cho đến khi Dũng bước tới gần tôi anh chìa bó hoa cho tôi anh mỉm cười nói
"Happy birthday em. Chúc em tuổi mới thật nhiều vui vẻ hạnh phúc và luôn luôn nở nụ cười ...Anh chúc em tất cả?
Lòng tôi rộn lên cảm giác khó tả, tôi mỉm cười đón nhận bó hoa trên tay Dũng mà người tôi vừa run lên vừa ngượng ngùng, còn cả bất ngờ nữa... Hóa ra hôm nay là sinh nhật của tôi mà tôi không nhớ không hay biết gì tới cả đúng hơn là 27 năm qua chưa bao giờ giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-canh-hon-nhan/3723454/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.