Ngồi một lúc ngoài sân tôi bèn đi vào nhà, mở máy tính lên truy cập facebook… Dạo này thói quen của tôi là vậy đó, không thích úp ảnh hay viết tus quá nhiều, chỉ lẳng lặng truy cập rồi theo dõi từng hoạt động của một người thôi, người đó tôi cũng chưa từng gặp mặt nữa, chỉ là tình cờ thấy cái hình facebook là áng mây màu xanh với tên face là :Người dưng:
Ban đầu tôi cũng ko có ý sẽ kết bạn chỉ là cái face ấy cứ xuất hiện suốt trên danh sách bạn bè được gợi ý, lỡ tay hôm bữa ấn nhầm xong là kết bạn và tôi cũng kệ luôn vậy là trở Tú bạn bè.. Cái đáng chú ý nhất là cách đây một tháng face ấy có úp một tấm hình dáng người đàn ông phong trần quay mặt ra biển với những dòng trạng thái đầy tâm trạng.
Tôi nhìn chăm chú vào tấm hình, bóng lưng đó có chút gì đó quen thuộc lắm nhưng ko nghĩ ra là ai, tự dưng xong lại cứ ấn tượng tong đầu một dòng suy nghĩ trỗi dậy rồi tôi tự hỏi bây giờ mà vẫn còn đàn ông chung tình xem ra cũng hiếm ấy chớ..
....... Thế là tôi quyết định theo dõi cái Facebook đó đến từ bây giờ hàng ngày mỗi khi đọc một cái tus nào ấy úp lên tôi như cảm thấy là nói về cuộc đời của mình như chính câu chuyện mà chủ nhân của Facebook đó vậy ,cũng là chờ đợi cũng là hy vọng, nhưng cũng có phần tiếc nuối
… Hôm nay cũng như bao ngày khác, cái Facebook ấy lại up stt mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-canh-hon-nhan/3723452/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.