Editor: Phương Nam công tử
Beta-reader: Tử An tiên sinh
Đó là một buổi tối mùa thu mát mẻ, gió thổi hiu hiu.
Lăng Cường lái xe chở papa âu yếm và anh em Đỗ gia đi hóng gió biển.
Kỳ thực chuyến này Lăng Cường có mục đích riêng, nhưng ngoài hắn ra thì ba người kia đều chẳng hay biết gì cả.
“Anh, chúng ta xuống phía dưới đi dạo một chút ha.”
“Tiểu Thần, gió lớn, khoác áo ấm vào.”
“Anh khoác cho em đi.”
“Em đó, lớn như vậy mà cứ làm nũng.” Rõ ràng miệng hay trách mắng, nhưng thanh âm Đỗ Nhược Phong lại tràn đầy sủng nịch.
“Được rồi được rồi, cảm phiền hai vị tiên sinh buồn nôn mau xuống xe, tôi nổi da gà hết rồi nè.” Lăng Cường chịu không nổi mà đảo cặp mắt trắng dã.
“Xuống địa ngục đi! Ghen tị hả?” Đỗ Nhược Phong cười mắng một câu, “A Cường, anh và bác trai không xuống đi một chút sao?”
“Tốt, chúng ta —— “
“Không cần đâu!” Lăng Cường ngắt lời ba mình, “Các người xuống xe đi, tôi với papa muốn ngồi trong xe nhìn biển.”
“Hừ, vậy là hay nhất, anh hai, chúng ta đi lại gần biển chút, miễn cho có người thích soi mói chuyện chúng ta.” Đỗ Nhược Thần lôi kéo tay anh mình, trào phúng nói.
“Đi mau đi mau, mấy người cũng chẳng hơn gì tụi này đâu.” Lăng Cường phất phất tay coi như chẳng đáng.
“Này anh kia ——”
“Được rồi được rồi, các ngươi đừng ồn nữa, Tiểu Thần chúng ta đi thôi.” Đỗ Nhược Phong đau đầu mà lôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ai/2269414/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.