Editor: Phương Nam công tử
Beta-reader: Tử An tiên sinh
Đây là căn nhà siêu cấp mỹ lệ.
Có khoảng sân thật to, tường trắng bao quanh cùng đường cong ngắn gọn cực độ.
Bằng ánh mắt chuyên nghiệp dĩ nhiên nhìn ra được kiến trúc do Lăng Cường thiết kế là một căn nhà tiêu tốn không ít tâm huyết với tiền bạc.
Người bình thường dù có làm việc cả đời cũng chưa chắc được sống trong căn nhà thế này, một khi được ở ắt hẳn cảm động đến rơi nước mắt.
Nhưng trong ngực y lại không cảm động chút nào.
Bởi vì ở trong lòng y, bắt đầu từ ngày đó, người kia cũng đã chết.
Trước mặt y bây giờ bất quá chỉ là một người giả dạng khoác lên bộ mặt đó mà thôi.
Người giả dối thì làm cái gì cũng đều giả dối.
Cho nên mặc kệ người kia đối với y tốt thế nào chăng nữa, y đều không có chút nào cảm động
Kẻ giả dối sẽ không đau, cũng sẽ không khóc.
Sở dĩ thế nên mặc y thoả sức đối đãi với người kia tàn tệ đến đâu, y đều không có chút nào hổ thẹn.
Nghe được tiếng ga ra mở ra, Lăng Cường biết người kia đã trở về.
Y giương mắt nhìn đồng hồ, không khỏi hơi nhíu mày.
“Ba đã trở về.” Tiếng nói mềm nhẹ nhưng mang hơi thở dốc tại trước phòng làm việc vang lên, “Ngày hôm nay về trễ, xin lỗi. Con nhất định đói bụng rồi, ba lập tức đi làm cơm.”
“Không cần đâu, tôi không ăn.” Lăng Cường cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-ai/2269379/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.