Nhìn Mặc Tự Ngôn được các hộ vệ và thái giám mà Triệu Huân an bày đón y tiến cung từ từ rời khỏi Thành Vương phủ.
Nhược Yên mới hỏi Triệu Doãn:” Khi nào chúng ta đi Lục phủ?”
-“Ngay bây giờ.” Triệu Doãn đáp.
Nhược Yên nhìn tới nhìn lui cũng không thấy kiệu hay xe ngựa chuẩn bị sẵn, liền thắc mắc hỏi:” Chúng ta đến Lục phủ bằng gì? Đi bộ?”
Triệu Doãn cười khẽ lắc đầu, đưa tay búng nhẹ lên tràn nàng nói:” Nàng bây giờ đường đường là Huệ An quận chúa, Thành vương phi tương lai đó, trở về nhận tổ quy tông lại ăn mặc như vậy sao?”
Nhược Yên ngó xuống y phục trên người, một thân thanh y nhẹ nhàng, làn váy trắng dài mềm mại chấm đất, trên cổ áo và đai lưng thêu hình lá trúc tinh xảo, tuy chất vải Vân Lam quý giá, nhưng được kết hợp hết sức giản dị.
Do phải ra tận cổng ngoài Thành Vương Phủ đưa tiễn Mặc Tự Ngôn, mới khoát thêm áo choàng trắng bạc, đúng là nhìn rất thanh nhã, nhưng nếu mặc thế nào đi nhận tổ tông thì hơi đơn điệu rồi.
Nhược Yên đưa vẻ mặt vô tội nhìn Triệu Doãn nói:” Nhưng đây không phải đồ chàng chuẩn bị cho ta sao? Một loạt các kiện y phục này hình như chỉ khác kiểu dáng một chút, còn lại cũng không khác biệt bao nhiêu mà.”
Triệu Doãn không vội trả lời, mà đưa tay nắm lấy hai bàn tay của nàng để trần trong gió lạnh mà xoa xoa cho ấm, vừa kéo nàng trở lại Thanh Thủy Hiên chậm rãi nói:” Vì vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghia-nu-cua-thanh-vuong/2584494/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.