Rời khỏi phúc lợi viện, hai người đầu tiên là đi tới trung tâm giới thiệu địa ốc gần viện, dùng hai trăm đồng làm phí đại lý, từ trung tâm thuê được một căn nhà hai phòng ngủ một phòng khách. Nhà mới cho thuê chưa tới một năm, gia cụ bên trong toàn bộ đều có, chủ nhà bởi vì bình thường hay đi công tác bên ngoài, rất ít ở nhà, cho nên đem nhà cho thuê.
Đợi hai người tìm xong phòng ở, giao xong tiền, trời đã tối.
“Vũ Đình, anh đi gọi điện cho ông chủ, hôm nay không đi làm.” Ngồi trên sô pha, lau mồ hôi trên trán, Lý Dật đề nghị.
Lý Dật nói làm Hạ Vũ Đình hơi ngây ra, sau đó nàng có chút lo lắng liếc mắt nhìn Lý Dật: “Anh định từ chức sao?”
“Từ chức?” Lý Dật cười lắc đầu, nói: “Đương nhiên không, tuy rằng hiện tại chúng ta có chút tiền, thế nhưng không thể ngồi không ăn miệng núi cũng lở, hơn nữa, anh vừa vào xã hội có rất nhiều thứ đều cần tôi luyện, dù là muốn từ chức, cũng phải đợi khi tôi luyện được rồi, có được công việc tốt hơn mới từ chức.”
Nghe được Lý Dật nói như thế, Hạ Vũ Đình yên tâm hơn rất nhiều, nàng sợ nhất chính là Lý Dật bởi vì đột nhiên có thêm một bút tiền lớn, sau đó ghét bỏ công tác hiện tại có đãi ngộ quá thấp, buông bỏ phần công việc này. Cứ như vậy, chẳng khác nào miệng ăn núi lở, đến lúc đó Lý Dật có ngày dưỡng thành hành vi hết ăn lại nằm, nếu muốn tìm công tác nuôi sống chính mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghia-hai-hao-tinh-tan-ben-thuong-hai/57448/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.