Helen mặc một bộ áo da màu đen, bên trong là một bộ áo bó sát, đưa bộ ngực cùng eo thon của ả bày ra vô cùng nhuần nhuyễn. Ả ngồi bắt chéo chân, ngón tay trắng muốt kẹp điếu thuốc lá, nghe được thủ hạ hồi báo, ả chẳng đáng cười nhạt một tiếng: “Không cần lo lắng. Con khỉ Trung Quốc kia không dám hạ thủ đối với chúng ta đâu.”
Thủ hạ của Helen cũng nghe nói qua Helen quyến rũ được Locke, lúc này thấy biểu tình tự tin trên mặt Helen, nhất thời hiểu được điều gì, vô ý thức nhìn lướt qua bộ ngực cao chót vót của Helen.
“Thế nào? Lẽ nào ngươi đối với ta có hứng thú sao?” Helen nhẹ nhàng phun ra một ngụm khói, đôi môi màu hồng nhạt hơi mở, khiêu khích hỏi.
Người da đen gian nan nuốt nước bọt, sau đó cúi đầu nhỏ giọng đáp: “Lão…lão bản, cô hiểu lầm tôi rồi!”
Helen chậm rãi đứng dậy, vài bước đi tới trước mặt người da đen, giơ chân phải nhẹ nhàng huých cây thương giữa hai chân người da đen, nhìn hắn thổi một hơi nóng hổi: “Hay là đối với ta không có hứng thú?”
Nghe được Helen nói, người da đen có chút hơi khó khăn, hắn cũng biết lão bản này nổi danh phong tao, trước đây đã vậy, bây giờ cũng thế. Thế nhưng hắn cũng biết, Helen sẽ không sản sinh hứng thú đối với hắn, càng không thể sản sinh tính thú.
“Đều không phải.” Người da đen khẩn trương nói: “Lão bản cao quý không gì sánh được, mà tôi chỉ là một kẻ đáng thương đê tiện.”
“Ngươi thức thời hơn con trùng đáng thương Kroff
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghia-hai-hao-tinh-tan-ben-thuong-hai/1850189/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.