“Nếu tôi nói, tôi hiếu kỳ đối với anh, anh tin không?” Phượng tỷ cười nhìn Lý Dật nháy mắt.
Nhìn biểu tình như cười như không của Phượng tỷ, Lý Dật không nói gì.
Phượng tỷ dùng hai ngón tay trắng nõn nhỏ dài kẹp điếu thuốc lá, bắt chéo chân, trên mặt lộ ra biểu tình cổ quái, giọng nói có chút phức tạp: “Anh cũng biết, trong cuộc đời của mỗi cô gái đều sẽ gặp phải một người đàn ông làm cho nàng bởi vì hiếu kỳ mà đi thăm dò, mà anh chính là người đàn ông đó trong sinh mạng của tôi!”
Lý Dật ngạc nhiên.
Tựa hồ từ lâu Phượng tỷ đã đoán được Lý Dật sẽ lộ ra loại biểu tình này, không nói gì chỉ cười cười: “Kỳ thực tôi rất muốn biết được, trước đây người đàn ông khi nhìn thấy phụ nữ cũng không dám nhìn, bị người mắng cũng không dám trả lời, vì sao chỉ trong thời gian nửa năm ngắn ngủi lại trở thành nhân vật phong vân của Thượng Hải.”
Nghe được câu nói của Phượng tỷ, Lý Dật chợt có chút tin tưởng, dù sao hắn khác biệt quá lớn với “Lý Dật” trước kia.
Có thể nghe được lời nói của Phượng tỷ, tâm tình vốn đang nặng nề của Lý Dật thả lỏng rất nhiều, có thể do hiện tại Lý Dật không muốn đem nội tâm biểu hiện lên mặt, hắn nhẹ nhàng cười, nói: “Cô hỏi thăm thật rõ ràng.”
Lời tuy nói như vậy, Lý Dật tự nhiên sẽ không hoàn toàn tin tưởng Phượng tỷ nói, một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng, nếu không có lửa thì làm sao có khói. Kiếp trước Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghia-hai-hao-tinh-tan-ben-thuong-hai/1850146/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.