Mây đen trôi nổi che phủ quang mang của ánh trăng cùng những vì tinh tú. Cả bầu trời tối đen giống như lâm vào một khoảng chết lặng.
Trong căn biệt thự số 3 tại khu Đàn Cung, đèn điện sáng trưng. Theo bên ngoài cửa sổ có thể ngẫu nhiên chứng kiến bóng người chớp động. Mơ hồ còn nghe được tiếng âm nhạc ầm ĩ từ bên trong truyền ra.
Trong phòng ngủ của căn biệt thự. Tiêu Huỳnh Huynh bị trói ở trên một cái ghế, không tài nào nhúc nhích nổi. Nàng kịch liệt giãy giụa, cố gắng thoát khỏi trói buộc. Kẻ trói nàng chính là bảo tiêu của Đái Nhạc, thủ pháp nhất lưu, nàng há lại có thể giãy giụa sao?
"Đái Nhạc, tên hỗn đản này! Ngươi không thể đối xử với Vi Vi như vậy!" Mắt thấy giãy giụa không có hiệu quả, Tiêu Huỳnh Huỳnh đình chỉ hành động, nàng trợn trừng mắt hướng Đái Nhạc ở bên cạnh, lớn tiếng mắng.
Đái Nhạc mặc một bộ áo đuôi tôm màu trắng, trong tay bưng một ly rượu vang màu đỏ tươi, khuôn mặt mang biểu tình hưng phấn.
“Tiêu Huỳnh Huỳnh, chẳng lẽ Cường tử không nói cho cô biết, bằng hữu không bằng một đống phân chó hay sao?” Nghe Tiêu Huỳnh Huỳnh kêu gào, Đái Nhạc quay đầu cười lạnh, nhìn chằm chằm vào hai mắt của nàng.
Bị Đái Nhạc nhìn soi mói, Tiêu Huỳnh Huỳnh toàn thân không được thoải mái, nàng từng nghe Tiêu Cường nói qua, lòng dạ của Đái Nhạc tuyệt đối không phải người cùng lứa tuổi hai mươi, có thể hiểu được.
Coi như không thoải mái, nhưng Tiêu Huỳnh Huỳnh vẫn đón nhận ánh mắt của Đái Nhạc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghia-hai-hao-tinh-tan-ben-thuong-hai/1850137/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.