Ánh mặt trời đầu tiên vừa chiếu Xuống, làm bừng tỉnh cả thành phố Thượng Hải đã được quốc tế hóa. Những chiếc lá thu còn đọng lại sương sớm trong suốt. cùng những chú chim nhỏ dùng tiếng hót nghênh đón một ngày mới lại đến. Tất cả tất cả tựa hồ đều luôn thuần mỹ như vậy.
Lý Dật mặc một bộ quần áO thể thao màu Xám, đang chậm rãi chạy trên bờ cát. Ánh sáng mặt trời chiếu lên khuôn mặt hắn. có thể nhìn thấy rõ mồ hôi hột đang tuôn ra trên trán của hắn.
Trong khoảng thời gian này tới nay, vết thương của Lý Dật tuy đã khỏe lại, thế nhưng thân thể vẫn có chút suy yếu, mỗi ngày hắn ngoại trừ uống rất nhiều thuốc Đông y, còn tiến hành rèn đúc cơ thể mấy tiếng đồng hồ. Khác với sự rèn đúc trước đây, hôm nay cường độ rèn đúc của hắn cũng không cao, dù sao có làm cũng không thể tăng cường thêm tác dụng đối với các hạng cơ năng trong thân thể, nhưng có thể bảo chứng được các cơ năng trong thân thể sẽ không thoái hóa.
Mà với trạng huống thân thể của hắn hiện tại nếu cứ đưa theo cường độ huấn luyện trước khi thụ thương mà nói. sẽ không thừa nhận được. như vậy được không bằng mất. Ở cạnh hiện cũng có rất nhiều người giàu có cũng ra ngoài tập thể thao như Lý Dật, những người giàu có này nhìn thấy Lý Dật đều mỉm cười chào hỏi, bọn họ rất muốn có thể kết giao bạn bè với Lý Dật. chỉ là biểu tình của Lý Dật luôn có chút lạnh lùng. Làm cho bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghia-hai-hao-tinh-tan-ben-thuong-hai/1850119/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.