Lúc Lý Dật giúp Lưu Vi lau nước măt đồng thời vô ý thức đưa mặt nhìn về chỗ Tiêu Cường, chỉ còn nhìn thấy chiếc bàn trống không. lúc này, Tiêu Cường đã đứng dậy hòa lẫn vào trong dòng người.
Lý Dật nhẹ nhàng lắc đầu, sau đó tùy ý cho Lưu Vi nắm cánh tay hắn, hướng bên ngoài biệt thự đi đến.
Hai người vừa ra bên ngoài biệt thự, tiếng chuông điện thoại nằm trong túi Xách hình hoạt họa của Lưu Vi vang lên. Lưu Vi nhìn Lý Dật cười Xin lỗi. sau đÓ lấy ra điện thoại, Sắc mặt cũng hơi đổi.
Lý Dật dừng tại chỗ chờ Lưu Vi tiếp điện thoại, thấy sắc mặt Lưu Vi không thích hợp. bèn dùng khóe mắt liếc nhìn màn hình điện thoại, thình lình thấy hai Chữ mụ mụ (mẹ)
“Mẹ” Lưu Vi chuyển máy nói.
“Vi Vi, mẹ có việc về trước, con chơi Xong nhớ sớm về nhà.” Trong điện thoại truyền đến thanh âm Lưu Tư Cầm, giọng nói có chút uể oải, bởi Lý Dật đứng rất gần, hắn cũng đã nghe được.
Nguyên bản Lưu Vi còn đang lo lắng Lưu Tư Cầm sẽ mang luôn nàng về nhà, ngạc nhiên nghe được Lưu Tư Cầm nói, đầu tiên là ngây ra, sau đó vui mừng: “Ðã biết rồi mẹ. mẹ đi trên đường cẩn thận."
“Ðại ca ca, mẹ cho phép em ở bên ngoài chơi lâu một chút đó!” Ðiện thoại của Lưu Tư Cầm làm tâm tình Lưu Vi chuyển biến tốt đẹp hơn rất nhiều. Vừa nói vừa tròn mắt nhìn Lý Dật, dáng dấp vẻ mặt đầy hưng phấn.
Ðối với quyết định của Lưu Tư Cầm, trong lòng Lý Dật nhiều ít có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghia-hai-hao-tinh-tan-ben-thuong-hai/1850116/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.