Trong lòng âm thầm nói, đồng thời Lý Dật cố ý nghiêm mặt lại, lạnh lùng nói: “Có việc gì thế?”
“Tôi nghĩ anh hẳn là biết, thế giới này không có vách tường nào không ra gió, những chuyện anh làm tuy rằng bí mật, thế nhưng không có nghĩa là không bị người ngoài biết. Anh nói đi? Lý đại phú hào?” Trần Lâm cười tủm tỉm nhìn Lý Dật, chỉ là dáng tươi cười có chút âm hiểm.
“Cô là đang uy hiếp tôi?” Biểu tình Lý Dật lập tức lạnh xuống tới, đêm qua tuy rằng hiện trường không có lưu lại vết tích, thế nhưng vấn đề thân phận là lớn nhất, với thân phận của Trần Lâm tuy rằng không tra được nguyên nhân cái chết của Trần Hạo Thiên, thế nhưng vẫn có thể hoài nghi hắn, mà chuyện của đám người Trương Đông vẫn còn lưu lại không ít vết tích.
“Này hiếp thì thế nào? Không uy hiếp thì thế nào?” Nhớ tới thái độ lần trước Lý Dật đối đãi với chính mình, Trần Lâm liền nghẹn một bụng hỏa, lúc này nghe giọng nói như lão đại của Lý Dật, còn mình lại giống như lão nhị, nhất thời tức giận đùng đùng.
Tuy rằng chỉ cùng Trần Lâm tiếp xúc qua một lần, thế nhưng Lý Dật cũng biết, Trần Lâm là một thùng hỏa dược chỉ cần điểm vào liền nổ. Mặt khác, nếu Trần Lâm đơn độc tìm đến hắn, như vậy chứng minh chuyện này còn đường thương lượng.
Nghĩ tới đây, giọng nói của Lý Dật thoáng hòa hoãn một ít: “Cô muốn thế nào?”
“Ở trong một tháng này, anh giết chết sáu người, đánh Ngô thiếu từ kinh thành đến.” Trần Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghia-hai-hao-tinh-tan-ben-thuong-hai/1850047/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.