“Không cho phép tổn thương Ðại ca ca!"
Ngay sau đó bỗng nhiên Lưu Vi chìa hai tay ngăn cản Lý Dật ở sau lưng mình. phấn quyền nắm chặt, mi mục như hồ nước mùa thu tức giận nhìn chằm chằm vào đám người Tiêu Cường.
“Cường ca. tôi không đồng ý!” Lúc này người mở miệng chính là Dũng Cương. hắn nhẹ bước tới bên cạnh người Lý Dật. sau đó nhìn Tiêu Cường kiên định nói: “Hôm nay nếu như không có người anh em này, tôi và Huỳnh Huỳnh đều bị thua thiệt trong tay bọn họ, chuyện tình lấy oán trả ơn chúng tôi không bao giờ làm!”
“Ðúng rồi, ca ca, vừa rồi chính hắn đã cứu bọn em” Tiêu Huỳnh Huỳnh mặc dù đối với Lý Dật có chút bất mãn, nhưng cũng hiểu được kết cục nếu như Lý Dật rơi vào trong tay đám Ngô thiếu, vội vàng lên tiếng phụ họa.
“Vi Vi, đứng ở sau lưng của tôi đi.” Lý Dật chậm rãi nói thầm ở bên tai Lưu Vi một câu, nhưng biểu cảm của Lưu Vi kiên định lắc đầu, đồng thời trong con ngươi bắt đầu trào ra nhiệt lệ. “Ðại ca ca, Vi Vi không cho người khác tổn thương anh đâu!"
Lý Dật nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt Lưu Vi, mỉm cười nói: “Nha đầu ngốc, mạng của ca ca chỉ thuộc về chính mình, không có sự đồng ý của ta, cho dù hắn là diêm vương lão gia cũng không thể đoạt mạng của ta được!"
Thanh âm không lớn nhưng trong giọng nói lại tràn ngập một tia tự tin cực kì mãnh liệt.
Lời nói của Lý Dật không khỏi làm cho Lưu Vi kinh ngạc, cũng khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghia-hai-hao-tinh-tan-ben-thuong-hai/1850033/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.