Chưa kịp cùng nhau ăn bánh kem thì bên phía đối tác đã đến, An Hạ cùng mẹ Điếu Trạch Nghiễn đành phải ra về trước để anh cùng bố có thể chuyên tâm giải quyết công việc.
Tiễn An Hạ và mẹ ra về, Điếu Trạch Nghiễn luyến tiếc nhìn cửa thang máy khép lại đưa An Hạ rời khỏi. Thở dài một hơi chán nản, không có cô bên cạnh anh liền quay trở lại với bộ dạng bất mãn, trước mắt nhìn thấy thứ gì cũng đều rất vướng víu.
Đến phòng họp trao đổi với đối tác, phía bên kia là một người đàn ông trạc tuổi bố Điếu Trạch Nghiễn, ông ta nhìn thấy Khả Vi đi chung liền hiếu kỳ lên tiếng hỏi Điếu Trạch Nghiễn.
"Bạn gái cậu sao? Rất xinh đẹp"
Sắc mặt Điếu Trạch Nghiễn vẫn không cảm xúc như mọi khi, bình thản đáp: "Bạn gái tôi ở nhà, ngoài mẹ tôi ra, cô ấy chính là cô gái xinh đẹp nhất"
Người đàn ông kia biểu cảm ngỡ ra, tiếp tục nói: "Nhìn cậu với cô gái này rất xứng đôi, tôi còn tưởng hai người là một cặp nữa, không đến với nhau thật đáng tiếc, hay cậu cân nhắc lại xem sao?"
Khóe môi Điếu Trạch Nghiễn cong lên, từ ánh mắt đến nét mặt đều mang theo tia lạnh lẽo, chậm rãi cất lời: "Còn tôi thì cảm thấy miệng ông rất hợp với bãi rác, hay ông cân nhắc đến đó ăn đồ rác thải xem sao?"
"Cậu..."
Người đàn ông kia giận dữ chỉ tay, Điếu Trạch Nghiễn quay lưng đi không một lần liếc nhìn lại. Bố Điếu Trạch Nghiễn bên cạnh đều thấy và nghe rõ cuộc đối thoại vừa rồi, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-yeu-ket-hon-thoi/1329173/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.