Từ quê An Hạ trở về nhà đã đến buổi trưa, ăn uống xong mạnh ai nấy về phòng nghỉ ngơi trước. Buổi chiều Điếu Trạch Nghiễn từ trên lầu đi xuống, lúc vào bếp nhìn thấy An Hạ đang loay hoay chuẩn bị bữa tối. Nhìn từ phía sau lưng An Hạ, cô đeo tạp dề, tóc túm gọn về sau, tay áo được kéo cao gần tới khuỷu tay, trông thế nào cũng giống một người nội trợ.
Điếu Trạch Nghiễn nhìn An Hạ đến ngẩn người, vô thức gọi: "Vợ ơi"
Mẹ Điếu Trạch Nghiễn lập tức ngước nhìn anh, hai mắt bà trợn đến muốn rơi ra ngoài, bà nghi hoặc hỏi lại: "Nghiễn, con vừa nói gì vậy?"
Điếu Trạch Nghiễn bừng tỉnh, quay nhìn mẹ anh, bình thản hỏi ngược lại: "Con nói cái gì à?"
"Không phải" Mẹ Điếu Trạch Nghiễn nhảy dựng lên: "Chẳng phải con vừa nói gì sao?"
"Con nói gì?" Điếu Trạch Nghiễn kéo ghế ngồi xuống, thực chất không hề ý thức được lời bản thân đã nói.
"An Hạ, lúc nãy con có nghe nó nói gì không?" Mẹ Điếu Trạch Nghiễn đổi đối tượng, An Hạ cũng đứng gần nên có khả năng nghe thấy.
"Không có ạ" An Hạ nhìn bà lắc đầu, cô thật ra đã nghe thấy Điếu Trạch Nghiễn nói, như vậy có hơi quá nên giả vờ không nghe vẫn tốt hơn.
Chuẩn bị ăn tối thì có khách đến, thím Vu nhanh chóng ra cửa chính, mở camera lên xem thấy Từ Tuấn Hạo nên nhấn nút điều khiển mở cửa cổng. Mở cửa xong thím Vu nhanh chóng vào bếp báo cho Điếu Trạch Nghiễn biết một tiếng, nào ngờ khi ra phòng khách còn thấy cả An Nhiên và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-yeu-ket-hon-thoi/1329156/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.