Tan học, An Hạ đến quán làm thêm, lúc sáng đã nói dối với mẹ Điếu Trạch Nghiễn rằng cô đi đến hiệu sách gần nhà.
Bắt tay vào làm việc, một phần nhờ quen tay An Hạ làm rất gọn lẹ, được bà chủ không tiếc lời khen ngợi. Ngày đầu tiên đi làm của An Hạ trôi qua tốt đẹp, cô nhẹ nhõm đi bộ về nhà, lúc An Hạ về tới nhà còn gần hai mươi phút nữa là chín giờ.
Mẹ Điếu Trạch Nghiễn lo lắng vì An Hạ về muộn, hỏi như cố tra cho bằng được lý do, An Hạ mất một lúc lâu để giải thích với bà cô tự học đến quên giờ, lời nói dối của cô chỉ sợ bất cẩn mà lộ ra hết khiến cô vô cùng căng thẳng trong lòng.
Sau màn tra hỏi của mẹ Điếu Trạch Nghiễn, An Ha lên lầu, vô tình bắt gặp ạn lướt qua cô như không khí, điều đó không quan trọng, cô bây giờ đã bình yên, chẳng còn gì để đòi hỏi.
Ngày học tiếp theo trôi qua trong hòa bình, tâm trạng An Hạ tốt lên hẳn, thầm nghĩ cứ như vậy chẳng mấy chốc hai năm sẽ trôi qua sẽ rất nhanh.
An Hạ ngồi rửa chén ở bên hông quán, mái tóc dài mượt được túm gọn phía sau, vài lọn tóc rơi ra trước mặt tôn lên vẻ mộc mạc vốn. Nhờ chăm chỉ chịu khó, An Hạ rất được lòng bà chủ, may mắn hơn là gặp được một người chủ tốt.
Vừa hết giờ làm, An Hạ đang chào hỏi ra về, nụ cười tuy có chút gượng gạo lại gần gũi đến kỳ lạ, mái tóc An Hạ đã được xõa ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-yeu-ket-hon-thoi/1329081/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.