Cả đồn cảnh sát hẹn trong một quán karaoke ở gần đó. Nghe nói cả quán đều được Nhiếp Nghi bao trong một đêm. Lâm Băng chớp mắt, đã được anh nắm tay đưa vào trong. Hình như là chỗ quen, mọi người đối với sự hiện diện của Nhiếp Nghi đều hết mực cung kính.
Chủ quán còn phải chạy ra để tiếp anh. Cái miệng của A Tả và A Hữu chắc đã không quản nổi. Tin tức về gia thế quá mức doạ người của Nhiếp Nghi chắc đã lan ra cả ngoài phạm vi thành phố rồi.
"Nhiếp đội, mọi người đã được sắp xếp ổn thoả ở bên trong cả rồi. Chỉ còn chờ mỗi ngài thôi đấy!".
Chữ "ngài" này nói nghe thật chối tai.
"Được. Cám ơn ông!".
Vị chủ quán kia trông rất có dáng dấp của Lâm Hiếu ngày trẻ. Bụng bia, cả người hơi thấp bé nên bước đi có chút nặng nề.
"Còn vị này là...?".
Ông ta khó tránh không để ý đến cô gái thanh tú, xinh đẹp đang đứng đằng sau Nhiếp Nghi. Hai tay bọn họ đan chặt lấy nhau.
Hôm nay, Lâm Băng mặc một bộ đồ tweed màu xanh biển của Chanel, trông hệt như một vị tiểu thư bước ra từ các bộ phim nước ngoài. Ở cô toát ra một sự cao quý từ trong xương cốt, khiến người ta muốn chạm còn không chạm vào được. Đường nét trên khuôn mặt đều vô cùng hoàn hảo. Trong sáng nhưng không kém phần sắc sảo.
"Là bạn gái tôi!".
Mỗi lần nghe Nhiếp Nghi nói câu này, trong ngực Lâm Băng tựa như có lẫn đường và mật ong đổ vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-pham-so-1-cua-ngai-canh-sat/3595839/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.