Rượu này có vấn đề.
Lâm Băng vừa ngồi xuống liền cảm thấy có điểm không ổn. Hai chân cô co quắp lại. Ruột gan thi nhau nhảy nhót trào sôi. Cô cong mình ngồi ôm bụng.
"Băng Băng, em sao vậy? Không khoẻ à?".
Lâm Trung hỏi cô.
Lâm Băng vừa nâng mắt, liền chạm trúng hai đôi mắt đầy đắc ý của Lữ Lang cùng với Vương Duẫn. Là do bọn họ làm!
Cô nghiến răng.
"Anh hai, em đau bụng. Em đi vào toilet một chút!".
Lâm Băng vội vã rời khỏi bàn. Lâm Trung còn chưa kịp phản ứng.
Hai chân lảo đảo, lao như điên về phía phòng vệ sinh. Mông vừa đặt xuống. Cỗ bụng sục sôi của cô liền trút xuống từng hồi từng hồi như đang rút đi cạn đi sinh lực. Hai chân mềm nhũn. Mồ hôi lạnh đổ ra. Tay chống trên cửa phòng dần trở nên vô lực.
Lâm Băng tựa đầu vào thành cửa sần sùi, không chút khí lực, hoàn toàn vô cảm, cau mày cắn răng chịu đựng.
Bọn họ cho cô uống thuốc xổ.
Mọi thứ từ trong người Lâm Băng đều như trào ngược, dốc hết ra ngoài.
Chờ được đến lúc cô ra khỏi phòng vệ sinh, mặt mũi đều nhợt nhạt hết cả. Lâm Băng phải đứng dựa vào thành tường, lần mò từng chút để quay trở về căn phòng tiệc kia. Mọi thứ trước mắt dần trở nên mờ nhoè. Hai mắt hoa lên, Lâm Băng cố lắc mạnh đầu để thanh tỉnh.
Hai chân quờ quạng bước được thêm mấy bước thì bổ nhào ngã về phía trước.
"Cô ơi!".
Trước mắt tối đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-pham-so-1-cua-ngai-canh-sat/3595832/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.