Lâm Băng tắm xong, ho không chịu được. Cô với tay mở ngăn kéo bàn ra. Tờ giấy trong ký ức vẫn còn nguyên vẹn, kẹp trong một cuốn sổ trắng tinh, không một nếp gấp. Khoé môi vẫn tủm tỉm cong lên như trẻ con.
Tuy đã nhận được tờ giấy này, Lâm Băng chưa từng đụng tới. Không phải vì cô chưa từng muốn gọi cho anh, chỉ là sau đêm đó, điện thoại trong nhà đều bị cắt dây.
Có những thứ đẹp đẽ, đến cuối cùng đều chỉ có thể cất giấu ở trong lòng.
Sau những ngày hè nóng hầm hập, đem theo toàn bộ hơi ẩm ở trên thế giới này bốc lên thì là mưa như trút nước. Lâm Băng kinh hãi nhớ rằng phòng mình toàn bộ đều đã bị tắt điện. Ngoài ô cửa sổ ngó xuống thấy sâu hút, ánh trăng ảm đạm, quầng sáng le lói. Phòng của Lâm Băng bị thu dọn trở thành một cỗ trống rỗng.
Viên Yến chơi chiêu rất hiểm. Từ giờ bà ta sẽ không đánh cô nữa, mà nhốt ở trong phòng. Ngày đêm không cho ăn uống gì cả. Căn phòng còn lại mỗi một cái giường và một cái tủ. Ban ngày nhân lúc cô chưa tỉnh thì bị ném vào trong tủ, ban đêm thì được thả ra.
Bất thình lình khi Lâm Băng đang ngủ say, hai chân hẫng, không tìm thấy điểm tựa.
Trong giấc mơ bị hụt mất một bậc thang. Cầu thang dài hổng mất nhiều bậc, đứt lìa trước mắt.
Tiếng sét cào tung trời. Cả đầu từng hồi từng hồi bị nhấn xuống nước. Mưa ngâu trắng xoá. Căn phòng tối om. Ùng ục rồi đì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-pham-so-1-cua-ngai-canh-sat/3595803/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.