Đội trưởng Vạn ngồi xuống đối diện tôi, ra hiệu cho anh cảnh sát trẻ rót ly nước nóng đặt trước mặt tôi.
“Diễn Duy, nửa năm nữa con lên lớp 9 rồi nhỉ? Nghe hàng xóm nói cháu học rất tốt, tiểu học còn từng nhảy cấp.”
Tôi nắm chặt chiếc cốc thủy tinh, không nói lời nào.
Đội trưởng Vạn hỏi nhẹ:
“Bình thường cháu và An An quan hệ thế nào? Cháu có ghét con bé không?”
Tôi trợn mắt nhìn người đàn ông trung niên đối diện:
“Cái c.h.ế.t của nó không liên quan gì đến cháu! Đúng là cháu không thích nó lắm, nhưng cháu thật sự không g.i.ế.c nó!”
Tôi kể lại toàn bộ chuyện xảy ra trong ngày, nói rằng tôi đá bóng và làm bài tập với bạn, chiều về thì An An đã biến mất.
Đội trưởng Vạn ấn nhẹ vai tôi, ánh mắt sắc như dao:
“Không nói dối?”
“Không có!”
Tôi ngày càng bực bội—cảm giác bị nghi ngờ thực sự rất khó chịu.
Đột nhiên, Đội trưởng Vạn lấy từ túi quần ra hai cuốn tạp chí đặt trước mặt tôi.
Bìa là ảnh một cô gái khỏa thân, chỉ dùng cánh tay che lại những chỗ quan trọng.
Máu trong người tôi “ù” một tiếng xông thẳng lên đầu.
“Những cuốn sách đồi trụy này là của cháu đúng không? Nội dung rất dơ bẩn, còn có cảnh ngược đãi trẻ em.”
Tôi xấu hổ và tức giận đến khô miệng, cố sức biện giải:
“Không phải của cháu! Là bạn cháu mua, sợ thầy cô phát hiện nên nhờ cháu giữ hộ.
“Thật đấy! Cháu thề độc cũng được! Cháu học tốt, tuyệt đối không xem mấy thứ này. Không tin chú có thể hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-pham-im-lang/4912532/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.