Chương trước
Chương sau
Tạ Phi nằm trên ghế sa lông chơi điện thoại di động, tùy tiện tìm tên Cố Khải là có thể nhìn thấy đủ loại tin tức liên quan tới anh.
A thì ra hôm nay Cố Khải có chương trình phỏng vấn..
Tham gia chương trình phỏng vấn Cố Khải mặc âu phục đơn giản thân hình cao lớn đầy soái khí tay cầm điện thoại di động từ xe bảo mẫu bước xuống, vẫy tay chào hỏi các fan hâm mộ. Hình ảnh đó lọt vào dưới ống kính hiện ra vô cùng đẹp mắt sinh động khiến người nào đó nhìn cũng đỏ mặt.
Nhìn những bình luận dưới tấm ảnh đẹp của Cố Khải tất cả đều là những lời khen Tạ Phi cảm thấy mình có chút đố kỵ. Cậu tức giận đùng đùng viết lời bình: “Ai nha thật là đẹp trai!”, “Tôi muốn ôm Khải Khải hôn một cái!”.
Rõ ràng tôi mới là người thích anh ấy nhất, hừ.
Cậu tỉ mỉ thưởng thức những tấm hình của Cố Khải, nhiếp ảnh gia này chụp rất đẹp, dưới ống kính là một Cố Khải vô cùng đẹp mắt rất là phong độ, cậu hài lòng lưu một đống lớn hình ảnh vào điện thoại di động, tiện tay nhìn lại những hình ảnh mình đã lưu trữ.
Nhìn những hình ảnh trong điện thoại di Tạ Phi vô cùng vui sướng, nhưng thẻ nhớ 16G cũng đã sắp dùng hết, quyết định ngày mai sẽ đi mua cái thẻ 128 G dùng để lưu trữ những bức ảnh của Cố Khải.
Đang chìm đắm với những hình ảnh đẹp của Cố tiên sinh, Tạ Phi đột nhiên nhìn thấy tin nhắn của Anna gửi tới:”Weibo của cậu sao vậy, cậu nhìn lại xem?”
Mặc dù biết ông chủ của mình yêu thầm Cố Khải, thế nhưng khi lấy điện thoại di động ra nhìn thấy trang của Cố Khải được Tạ Phi viết những bình luận yêu thương Cố Khải như những fan cuồng, Anna vẫn không nhịn được khóe môi co quắp mấy lần.
Nhưng bây giờ việc làm đầu tiên là phải nhắc Tạ Phi xóa mấy bình luận này. Tất nhiên trước khi xóa cô đã chụp tất cả lại để ngày sau có lý do uy hiếp Tạ Phi tăng tiền lương,
Đương nhiên, cũng có thể làm lấy những cái này làm chứng cứ, nhìn hai người kia cứ làm bộ không thích nhau thật sự là quá thất đức.
Cố Khải bên kia công việc vừa kết thúc lập tức vội vã tạm biệt, cũng không quản các nhân viên phía sau kinh ngạc thảo luận: “Oa Cố Khải hôm nay sao lại đi vội như vậy?”
“Là muốn đi hẹn hò sao?”
“Chuyện đó làm sao có khả năng! Cố Khải sao có thể có bạn gái!” Đạo diễn nghe mọi người nói như vậy vỗ vai Cố Khải cười đầy thâm ý bước đi ra ngoài.
Bạn gái không có, mà người ta có bạn trai.
Tỉnh lại đi Cố Khải, đó là kim chủ của mình đó được không?
Đắm chìm trong mộng đẹp, Cố Khải dựng thẳng cổ áo đeo kính đen đội mũ, vội vã hòa vào dòng người tấp nập trên đường cái, tâm tình giống thiếu nữ 18 tuổi tràn đầy ngọt ngào.
Rất muốn nhanh chóng nhìn thấy Tạ Phi a…
Nấu cháo cho em ấy không biết em ấy nhìn thấy chưa.. chắc là ăn rất ngon. Mình đã dựa theo cách dạy trên internet, chắc chắn sẽ không dở được …
Nhưng Tạ Phi hình như không thích ăn cháo, trước đây cho mua cháo cho cậu đã bị cậu bỏ đi..
A sao lại cứ xoắn xuýt như vậy
… nhưng lập tức có thể nhìn thấy Tạ Long Long thì rất vui vẻ nha!
Cực kỳ vui vẻ!
Người qua đường nhìn thấy một người thanh niên cao lớn cười thành tiếng mà dồn dập né tránh, không hẹn mà cùng hoài nghi có phải bệnh viện tâm thần quên đóng cửa.
Cảm nhận được ánh mắt kỳ lạ của những người đi đường nhìn mình Cố Khải cũng không để ý chút nào, thậm chí còn cười híp mắt nhìn người qua đường phóng điện, Cố minh tinh tâm tình vui vẻ càng toả ra mị lực, càng hiện ra vẻ mê người suất khí.
Phía sau có các cô gái trẻ xì xào bàn tán.
A: “Bạn nhìn xem đó có phải là Cố Khải không? Nhìn thật giống nha…”
B: “Sao có thể là anh ấy được, không phải ngày hôm nay anh ấy có chương trình sao? Văn phòng làm việc của anh ấy có đăng bức ảnh mới này.., bạn xem đi.”
C: “Ai nha…Cố Khải của chúng ta thật là đẹp trai!”
A: “Đúng rồi đúng rồi, Cố Khải là chúng ta đẹp trai nhất”
B: “Cậu đi lên hỏi xem có phải là anh ấy không!”
Vô cùng không đạo đức mà lắng tai nghe các các cô gái dùng âm thanh siêu lớn nhưng tự cho là rất bí mật thảo luận, lòng hư vinh được thỏa mãn nhưng khi Cố Minh tinh nghe thấy có người muốn tới hỏi mình có phải Cố Khải không, lập tức dạt ra lao nhanh ra ngoài.
Các cô gái A&B&C:…
Biết thế nào là giấu đầu lòi đuôi không hả Cố tiên sinh?
Cố Khải chạy đến dưới lầu nhà Tạ Phi thì một đầu đã đầy mồ hôi, lúc tan ca anh cũng không nói cho người quản lý là mình muốn đi đâu chỉ nói có chút việc, cũng không có xe đưa đón, lại sợ bị người nhận ra nên không thể ngồi xe bus, giờ tan tầm cũng khó đón xe taxi. Anh chạy hơn nửa con phố mới gọi được một chiếc xe trống nhưng tài xế lại không muốn đi, Cố Khải năn nỉ đủ đường nói mình có chuyện khẩn cấp tài xế mới mở lòng từ bi nói sẽ chở anh một đoạn đường.
Khi ngồi ở trên xe nghe đài phát thanh phát chương trình phỏng vấn ngày hôm nay của mình, người chủ trì hỏi anh: “Cố Khải tiên sinh có thể nói về chuyện tình cảm của anh được không?”
Lúc trước anh luôn ngậm miệng chỉ cười ha hả khi nghe hỏi về vấn đề tình cảm, nhưng lần này rất nghiêm túc trả lời đã có người yêu.
Nữ MC cũng giật mình dùng giọng điệu tò mò hỏi có thật không! Đối phương là người thế nào, ở đâu? Anh sửng sốt vài giây, như là nghiêm túc suy tư tìm kiếm ngôn ngữ, rồi mới lên tiếng: “Là người rất tốt, rất đáng yêu.”
Lại làm cho nữ MC giả vờ khoa trương đáp lại: “Oa, vậy thì phải chúc mừng người kia của anh, có thể được Cố Khải vạn nhân mê của chúng ta yêu thích.”
Nhưng không biết Tạ Phi có thích mình hay không?
Lúc còn niên thiếu thanh xuân dùng tình bạn bè che dấu tình yêu thầm kín, khi mình hiểu được cậu thì có quá trễ không? Anh không muốn lại bỏ qua cậu một lần nữa. Cậu giống như là một con rùa vậy chỉ dám viết thư mà không dám gửi, tính cách tự ti chậm chạp không có cách nào đem một câu yêu thích nói ra khỏi miệng, lại lấy phương thức bao dưỡng mong giữ được người yêu bên cạnh mình, nếu có thể cùng anh đứng chung một chỗ đối với Tạ Long Long mà nói thì bao nhiêu đó cũng đủ rồi.
Thật là cực kỳ yêu em ấy mà! Mặc dù bây giờ gầy xuống nhưng vẫn không thích rèn luyện cho nên cái bụng thịt mềm nhũn trắng bóc, đặc biệt là hai bên eo bóp vào thì siêu cấp sảng khoái, ở trên giường bị bắt nạt sẽ lộ ra nụ cười ngượng rất giống lúc cậu không vui khi còn đi học, trước kia khi còn là thủ trưởng của mình gặp mình nói về nội dung hợp đồng, vẻ mặt của cậu cũng rất giống khi xưa ngồi giảng đề toán cho mình.
Trong lúc họp cậu vô ý thức cắn cán bút bộ dáng cũng rất giống lúc còn đi học.
Thế nhưng cũng chưa nói với anh gì cả.
Anh phát hiện Tạ Phi toát ra những động tác nhỏ rất giống Tạ Long Long anh chỉ yên lặng trong lòng suy nghĩ: “Ah,.. thật là đáng yêu nha.” Sau khi kết thúc cuộc họp anh kéo cậu làm một pháo, ở trong phòng làm việc bị làm đến ý loạn tình mê mà vẫn phải giữ vững uy nghiêm và phong độ của người lãnh đạo thế nhưng thân thể dù sao cũng rất thành thật mà thần phục với nhục dục khoái cảm. Cậu bị dằn vặt vành mắt hồng hồng, Cố Khải dụ dỗ mọi cách cũng không chịu làm càn mà kêu ra tiếng, thật sự là cực kỳ đáng yêu. Anh rất muốn có bảo bối thu nhỏ của Đôrêemom đem cậu biến thành một người bạn tí hon bỏ vào trong túi sách của mình, đi đâu mang cậu theo, cũng không cho cậu rời xa mình.
Cố Khải nghĩ, mình bắt đầu trở thành người xấu rồi.
Giờ khắc này Tạ Phi đang làm gì đấy? Tạ Phi đang uống rượu.
Cậu gọi điện thoại cho Anna bị cô nói một câu “Cố Khải không phải đã yêu thích cậu sao?” Làm cho cậu vô cùng lâng lâng, cô lại thêm một tràng đàng hoàng trịnh trọng nói hưu nói vượn, nói chung chính là cổ vũ cậu dũng cảm nói cho Cố Khải biết mình thích anh, nhất định sẽ có hi vọng rất lớn! Cậu quyết định uống rượu để tâm thần bình tĩnh, tiện thể thêm can đảm một chút.
Hai ly rượu vang vào bụng, cậu mới phát giác được có chỗ không tốt.
Tửu lượng của cậu thật sự không tốt cảm thấy trên mặt mình rất nóng, cả người đều lâng lâng, giống như là ở trên mây, chân mềm nhũn, đi cũng xiêu vẹo.
Trên giá sách của cậu toàn là những bộ phim từ khi Cố Khải xuất đạo tới nay, những bộ phim này khi cậu là ông chủ (lúc trước) của Cố Khải rất dễ dàng tiện lợi mà kiếm được, thậm chí có rất nhiều cảnh hậu trường chưa công khai của Cố Khải đều do cậu lén lút cùng những đạo diễn và người sản xuất phim ăn uống linh đình mà có được, chỉ cần nhìn thấy không cần nói nội dung bên trong thì cậu đã giành lấy nhét vào trong túi.
Cố Khải thực sự là quá đẹp!
Tạ Phi ôm đầu gối ở trên ghế sa lon nhìn lên TV đang chiếu bộ phim đầu tiên của Cố Khải, lúc đó anh còn là thiếu niên mới vừa xuất đạo thanh xuân tươi trẻ thần thái tung bay, ánh nắng xuyên qua bóng cây loang lổ rơi xuống mặt của anh, ống kính quay phim quay cận mặt tựa hồ mỗi một sợi lông tơ có thể nhìn thấy rõ ràng. Cố Khải ngồi trên xe thể thao phất tay chào tạm biệt, khẽ cười, vẻ mặt của người thiếu niên không che giấu được tình yêu và sủng nịch.
Thật yêu thích anh nha, Tạ Phi xoa hai má đỏ bừng của mình, cảm thấy dường như Cố Khải ở trong màn hình đang nhìn mình tươi cười vô cùng xán lạn, làm người ta rất thẹn thùng nha.
Cố Khải thở hổn hển một đường chạy gấp rút vào thang máy, nếu lấy nón xuống có thể nhìn thấy đỉnh đầu của anh đang bốc khói, luống cuống tay chân khó khăn nhấn nút thang máy, chỉ nghe bên ngoài có giọng nữ la hét: “Chớ đóng chớ đóng chớ đóng cửa!” Chỉ thấy qua khe cửa thang máy anh cười đắc ý không chút do dự ấn nút đóng cửa, trước mặt cô gái cửa thang máy từ từ đóng lại.
Cô gái:??? Người này có bị bệnh không!!!!
Cố Khải rất có bệnh lặng lẽ đi tới nhà Tạ Phi lặng lẽ móc ra chìa khóa, lặng lẽ vào cửa.
Sau đó liền bị Tạ Phi ôm chặt lấy đè ở ngay huyền quan.
Ôm lấy người thấp hơn mình một cái đầu, đầy người đều là mùi rượu lại cũng không khó ngửi, vùi đầu trên hõm vai của mình giống như chó con ôm mình mà ngửi.
Quá nhiệt tình đi? Vạn vạn không nghĩ tới Tạ Phi lại uống say. Cố Khải có chút mơ hồ không thể đối với con ma men này biểu lộ được?
Tiểu ma men không chỉ là một con tiểu con ma men, say rượu Tạ Long Long còn là một tiểu sắc quỷ, không biết từ nơi nào học được hoa chiêu, đầu dựa vào trên vai Cố Khải hai tay vòng qua eo anh không thành thật sờ tới sờ lui, không biết lầu bầu cái gì, còn mang theo nụ cười sắc dụ.
Cố Khải chỉ mơ hồ nghe thấy Tạ Phi gọi mình tên, “Cố Khải… Hừ! Cố Khải!” anh nghiến răng nghiến lợi, âm thanh cậu than thở cũng nhu tình như nước.
Anh dựa nghiêng ở nơi huyền quan đè lên phía sau tủ giày làm trên lưng đau đớn, Tạ Phi lại mềm nhũn như không xương đem toàn bộ trọng lượng thân thể đè trên người anh, giống như con chó lớn treo ở trên cổ anh.
Cố Khải ôn tồn mà dụ dỗ để cậu bỏ ra, không ngờ Tạ Long Long nghe anh gọi tên của mình, ngẩng đầu lên yên lặng nhìn Cố Khải. Cố Khải thấy cậu nửa ngày không lên tiếng, không biết làm sao phải nhìn qua chỗ khác. Không phải anh thẹn thùng mà ánh mắt Tạ Phi quá nóng rực, như thiêu đốt mình làm anh bắt đầu ngại ngùng.
Anh ôm tiểu ma men đang ngẩn người, đột nhiên người trong ngực ôm chặt mình, nhỏ giọng nói một câu: “Em yêu anh.”
Hoài nghi mình nghe lầm Cố Khải cúi đầu nhìn Tạ Phi, rồi hôn lên đôi môi mềm mại một cái.
Tạ Long Long uống rượu cũng trở thành một người rất nhiệt tình lần đầu chủ động buông thả hôn trả lại đối phương, ngay sau đó lại bất động, đại khái là bị rượu làm chóng mặt bây giờ đầu óc mới phản ứng lại biết mình đang làm gì, trong khi đầu lưỡi Cố Khải luồn vào trong miệng mình, mặt “Oanh” một cái liền đỏ như mông khỉ.
Thuận tiện cậu cắn Cố Khải một cái.
“Tê ha ——” bình thường không phát hiện, miệng của cậu vừa hạ xuống Cố Khải mới phát hiện răng của Tạ Phi nhỏ nhưng rất bén, lập tức trên môi của anh bị cái miệng nhỏ của cậu cắn đến đau đớn.
Thế nhưng chút đau xót này không đả kích lòng tự tin của Cố Khải. Đây là lần đầu tiên Tạ Phi đường hoàng nói yêu mình, huống chi thường nói say rượu nói lời chân thật, nhất định đây là suy nghĩ chân thật của Tạ Phi. Nghĩ đến đây, Cố Khải lập tức lại có thêm nhiều tự tin, một cái tay luồn vào áo hướng lên trên vuốt ve eo Tạ Phi, một bên tiếp tục hôn tiểu ma men đang mơ mơ màng màng dụ dỗ cậu nói yêu mình.
Đáng tiếc Tạ Phi kiên quyết không nghe theo, đầu óc cậu bị ngâm qua men rượu hiếm thấy linh quang lóe lên, cũng không biết làm sao lại thốt lên một câu “Đàn ông khi ở trên giường thì không nói chuyện thật lòng!”
Lúc Cố Khải mới xuất đạo nhận một bộ phim thần tượng, diễn một vai nam thứ xấu xa, lúc làm thương tổn trái tim nữ chính đã nói một câu như vậy, Tạ Phi nghiêm túc xem mỗi một bộ phim có Cố Khải biểu diễn, giờ khắc này cũng coi như là đã học tập đến cùng.
Đáng tiếc thiếu chút nữa làm Cố Khải một hơi nghẹn chết, tâm cũng trở nên nguội lạnh.
Tạ Phi mới vừa nói câu yêu mình vậy có tính hay không?
Tâm của Cố Khải còn chưa hết ưu sầu chuyện càng làm cho anh sầu hơn cũng đã tới.
Do men rượu làm cho tính tình thật phóng túng giờ phút này Tạ Phi trở nên đặc biệt nhiệt tình và ….thẳng thắn, đôi môi mềm mại bị hôn đến lấp lánh thủy quang, đầu lưỡi cậu như có như không liếm liếm môi Cố Khải, liếm đến trong lòng anh ngứa ngáy như bị móng vuốt mèo cào.
Lấy tay ôm sau gáy Tạ Phi làm cho nụ hôn sâu hơn, đầu lưỡi quấn quýt cùng nhau công đoạt hô hấp đối phương làm Tạ Phi vốn đã chóng mặt bị hôn càng làm đầu óc loạn như tương hồ, mãi đến khi dựa vào mạn giường mới thanh tỉnh lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.