Tôi đang rất xấu hổ, cực kỳ cực kỳ xấu hổ…
Hiện tại tôi và bạn cùng phòng đang đứng ở trước cửa phòng học – giảng đường. Hai tiết học sắp tới, bốn lớp, hơn hai trăm học sinh.
Cảm nhận được ánh mắt đánh giá của mọi người trong phòng học, tôi lập tức hèn mọn cúi đầu càng thấp, tránh sau lưng bạn cùng phòng, duỗi tay chọc eo cậu ấy.
Tôi chọc bạn cùng phòng ý muốn bảo cậu ấy đi nhanh hơn một chút thế nhưng bạn cùng phòng lại hiểu lầm, cậu ấy quay người đứng đối diện với tôi. Truyện Tiên Hiệp
Tôi ngẩng đầu nhìn cậu ấy, cậu ấy vẫn bình tĩnh tựa như chẳng để ý đến những ánh mắt hóng chuyện nhìn về phía chúng tôi, hơi nhướng mày, mỉm cười nhìn tôi, “Trên mặt đất có tiền à?”
Tôi sửng sốt, cúi đầu ngó qua ngó lại xác định không có một đồng nào mới ngẩng lên lắc đầu.
Bạn cùng phòng bất động, ngưng mắt nhìn tôi hồi lâu sau đó khoé môi hơi nhếch lên, theo sau đôi môi mấp máy.
Hai chúng tôi cách nhau cũng gần, hơn nữa tôi còn đang nhìn chằm chằm mặt cậu ấy nên có thể hiểu ngay cậu ấy muốn nói gì.
Cậu ấy mắng tôi ngu ngốc?!
Hừ, thiếu đánh lắm rồi đó.
Nhưng ngay trước mặt bàn dân thiên hạ, tôi cũng chẳng thể động thủ, chỉ có thể giơ nắm đấm lên, đẩy bả vai cậu ấy nhắc nhở mau đi vào.
Bạn cùng phòng vừa đi vừa quay đầu lại nhìn tôi vài lần, tôi nhìn cũng thấy mệt thay cậu ấy, sợ lát nữa cậu ấy bước hụt rồi ngã sấp mặt nên dứt khoát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-ngo-co-can-cu/217313/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.