Bách Doãn chỉ biết làm món ăn thường ngày, làm canh lươn đương nhiên đối với y là "quá sức" rồi. Tiêu Hủ ở công ty ngẫu nhiên thấy cấp dưới ăn canh lươn tại quán ăn bên cạnh, không tiện ném thử, trở về liền đòi Bách Doãn làm.
"Không biết nấu." Bách Doãn nói: "Ruột lươn khử tanh rất phiền phức."
"Có thể nhờ chủ quán xử lý dùm a." Tiêu Hủ đưa điện thoại di động tới trước mặt Bách Doãn: "Ầy, quy trình nấu tôi đã tìm cả rồi, cậu thông minh như vậy, nhất định sẽ..."
Bách Doãn cau mày, qua loa liếc mắt: "Không muốn làm, quá tốn thời gian."
"Có nửa tiếng thôi mà."
"Tôi nấu nướng nửa giờ, bạn học đã làm hơn nửa tờ đề, sắp phải thi tốt nghiệp trung học..."
"Cậu lần trước rõ ràng bảo không phải như vậy!" Tiêu Hủ nhanh chóng cắt ngang: "Cậu nói lúc cậu xào rau nấu thịt, bạn học đều ở sân luyện tập ngồi ngẩn người a."
Bách Doãn sững sờ, hiếm thấy mà cong khóe môi, cười lấp liếm: "Tôi nói mấy lời này khi nào? Anh nói bừa đi."
"Cậu có nói!" Tiêu Hủ thèm muốn chết rồi: "Tiểu Doãn, cậu làm một lần đi mà. Là cậu nói hiện tại chỉ cần ôn vững lại kiến thức mới là quan trọng nhất, không nên học lung tung, cậu còn nói nấu ăn có thể giúp tâm tình căng thẳng được buông lỏng còn gì."
"Cái đằng sau tôi đâu có nói."
"Vậy là cái đằng trước cậu có nói a!"
Kì kèo cả buổi, cuối cùng Bách Doãn cũng đồng ý nấu thử một lần. Tiêu Hủ chờ mong vô cùng, cái gì là tụ hội rồi giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-lai-duoi-tang-cay/166621/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.