Nhật kí của Đặng Tiểu Vy........
Ngày.....tháng.....năm....Từ cái ngày anh chuốc lên tôi bằng một phát tát mạnh thì chính lúc đó tôi đã nhận ra rằng tình cảm tôi dành cho anh cũng đã chấm dứt từ đó.Tôi muốn đi thật xa để không bao giờ nhìn thấy cái bản mặt tính cách đó của anh ta nữa..
.
...
.
.
--------------
Tại nhà của nó......
-Vy à,bà có biết hơn một tuần nay bà không đi học hay không?Thư lên tiếng phê phán kịch liệt suốt bao nhiêu ngày qua nhưng chắc những lời nói ấy thì nó đều bỏ ngoài tai.Nhưng sau câu nói vừa rồi của Thư ngày hôm nay thì bỗng nhiên nó đứng bật dậy rồi cười thầm có vẻ như đã suy nghĩ chín chắn.
-Ai bảo thế m,hôm nay Vy Nhi của tớ đi học đấy bà không biết à?Nó nói với cái giọng giả tạo như của trẻ con nghe muốn đấm cho nó một phát.
-Thôi,bà bỏ ngay cái giọng đó đi nhá,à mà hôm nay cô bạn của tôi có vẻ như đã tìm lại được mình rồi hay sao í nhờ tươi hẳn ra đúng là tươi khỏi tưới,à mà chuẩn bị đi rồi đi học nhanh lên.Thư bày tỏ cảm xúc thái độ của mình có vẻ như hai người diễn xuất rất ăn í thì phải.
-Ừ biết rồi.Nó nói rồi quay vào chuẩn bị sách vở quần áo rồi đi học
Nhưng nhìn mặt thì thế thôi nhưng thật ra thì nó vẫn có một chút xíu buồn
Đó chắc là một phần kí ức đáng phải nhớ nhất của nó còn sót lại trong đầu nó,thôi thì đằng nào chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-lai-di-toi-khong-xung-voi-anh/1919682/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.