Cô cực kỳ tự nhiên đi ngang qua ba người Giang Tùy đang hơi cứng đờ, thậm chí còn rất điềm nhiên giơ một tay lên, chào một tiếng trong trẻo: "Hai~"
Vẻ thản nhiên đó cứ như thể cô chỉ đang mặc chiếc áo thun quần jean bình thường nhất để dạo phố.
Giang Tùy nhướng mày, lịch sự giơ tay đáp lại: "Hai."
Đường Dịch: ???
Doãn Tuyên: ???
Bình luận: 【Hahahahaha Giang Tùy sao chị còn đáp lại luôn thế】
【Má ơi nín thở muốn nội thương luôn rồi】
【Kiến thức bổ ích: Mấy bà mấy ông trước màn hình không cần nín cười đâu】
【Cười xỉu cứu mạng】
Doãn Tuyên đột nhiên hít một hơi lạnh, nắm chặt cánh tay Giang Tùy vỗ cô hai cái: "Con nhỏ chết tiệt này, mày đáp lại cô ta làm gì? Mày đáp lại cô ta làm gì?!"
Giọng cô ấy ghì xuống cực thấp, cơ mặt đã bắt đầu giật giật không kiểm soát, rõ ràng đang ở bờ vực vỡ trận.
Đường Dịch bịt chặt miệng mình suýt chút nữa đã toe toét, dốc hết sức bình sinh để giữ mặt lạnh, mới không bật cười thành tiếng: "Đúng đó, cậu là nội gián do bọn họ cử đến à!"
Giang Tùy rụt đầu lại: "Không phải em lịch sự đó sao..."
Doãn Tuyên: "Lúc này cậu còn quản lịch sự cái gì nữa!"
Phát hiện Doãn Tuyên đã sắp bật cười, Đường Dịch vội vàng nắm chặt tay cô ấy: "Hít sâu! Nín lại! Nghĩ đến mười lăm phút đó! Mười lăm phút đó! Nghĩ đến miếng ghép!"
Doãn Tuyên trừng mắt nhìn chằm chằm gương mặt nghiêm túc của Đường Dịch, ngoan ngoãn hít một hơi thật mạnh, rồi lại dùng sức, thở ra thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-huu-that-bai-toi-tai-giai-tri-hoanh-hanh-ba-dao-khet-let/3948908/chuong-1166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.