Liếc thấy Thẩm Dư Hoan, Lục Diệp Ngưng chen từ trong đám đông ra, kéo tay cô: “Dư Hoan, giỏi quá nha!”
“Cái gì cơ?” Thẩm Dư Hoan không hiểu gì.
Lục Diệp Ngưng chỉ vào bảng thông báo: “Bảng xếp hạng điểm thi khảo sát đầu năm ra rồi, cậu đoán xem cậu đứng thứ mấy?”
“Không đoán.” Thẩm Dư Hoan cười, ghé sát vào bảng thông báo, “Tớ tự xem.”
Cô lướt mắt từ vị trí thứ nhất xuống, cuối cùng thấy tên mình ở vị trí thứ tám.
“Không ngờ là thứ tám.”
“Đúng vậy, thứ tám!” Lục Diệp Ngưng tặc lưỡi kinh ngạc: “Đây là bài kiểm tra đầu năm đó, hạng của cậu không những không lùi mà còn tiến, đồ b**n th** này rốt cuộc là tự giác đến mức nào trong kỳ nghỉ hè vậy!”
Thẩm Dư Hoan lắc đầu: “Kỳ nghỉ hè tớ cũng chỉ làm bài tập, giải đề như bình thường thôi, không nói là tự giác lắm đâu, hạng không lùi mà còn tiến, có lẽ là vì những người khác đều lùi rồi ấy mà.”
Lục Diệp Ngưng ôm trán cười khổ: “Kỳ nghỉ hè mà vẫn có thể giải đề như mọi khi, không biết có gần thần thánh đến đâu, nhưng chắc chắn là rất xa người thường rồi.”
Thẩm Dư Hoan tiếp tục lướt mắt xuống: “Cậu thi được hạng mấy vậy?”
Lục Diệp Ngưng cười ha hả, cố kéo cô đi: “Ấy da, không quan trọng, không quan trọng!”
Thẩm Dư Hoan nhướng mày, ánh mắt đã khóa chặt vào giữa trang giấy thứ ba — hạng 250, Lục Diệp Ngưng.
“Thì ra là 250.”
Lục Diệp Ngưng: ?
“Sao tớ lại cảm thấy cậu đang mắng tớ vậy??”
Là hạng 250, không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-huu-that-bai-toi-tai-giai-tri-hoanh-hanh-ba-dao-khet-let/3948733/chuong-991.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.