Thủ đoạn này thường được gọi là “chiêu bài im lặng chờ thời”, không cao siêu, nhưng ngoài ra, cũng không có cách nào tốt hơn.
Sắc mặt Giang Triệt tái mét, anh ta đương nhiên biết đây là cách ổn thỏa nhất hiện giờ, nhưng vừa nghĩ đến việc phải làm rùa rụt cổ trong vài tháng, anh ta lại không thể nuốt trôi cục tức này.
Anh ta siết chặt ngón tay, các khớp xương trắng bệch: “Rốt cuộc lần này là ai đứng sau hãm hại tôi? Chuyện của mấy tháng trước, tại sao bây giờ lại đột ngột bị phanh phui?”
Ánh mắt tổng giám đốc Hầu sâu thêm vài phần: “Ngoài mấy đối thủ cũ của cậu nhân cơ hội ra tay, thừa nước đục thả câu đẩy độ hot lên cao, thì người thao túng chính lần này… rất có thể là Phan Kha.”
“Rầm!”
Chiếc chén trà bị ném mạnh xuống đất, mảnh vỡ văng tung tóe.
Giang Triệt đột ngột đứng dậy, trong mắt như có hai ngọn lửa đang bốc cháy: “Tôi biết ngay mà! Chắc chắn là con khốn Giang Tùy đó!”
“Bình tĩnh một chút.” Tổng giám đốc Hầu không bất ngờ trước sự mất bình tĩnh của anh ta, chỉ nhàn nhạt nhắc nhở
một câu.
Ngực Giang Triệt phập phồng dữ dội, hít sâu vài hơi mới ngồi xuống lại: “Nếu đã biết là bên Giang Tùy làm, chúng ta không có cách nào phơi bày cô ta sao?”
“Không có bằng chứng.” Tổng giám đốc Hầu lắc đầu.
“Vậy còn chuyện cướp quản lý thì sao?” Giang Triệt không cam lòng, ánh mắt u ám truy hỏi, “Để phòng PR tăng cường độ, cứ nói Giang Tùy…”
“Để xử lý sự việc lần này của cậu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-huu-that-bai-toi-tai-giai-tri-hoanh-hanh-ba-dao-khet-let/3948366/chuong-624.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.