Giang Tùy mở hộp đưa cho Lâm Thính, rồi nhìn hai người đang đứng chôn chân ở cửa: “Hai vị còn không ra ngoài à?”
Lục Dạ An và Ngải Lãng nhìn nhau, ngầm hiểu ý mà lui ra ngoài.
Sau khi cánh cửa phòng khép lại, Ngải Lãng sờ cằm, giọng điệu mang theo vẻ
hơi ngạc nhiên: “Không ngờ Giang Tùy còn khá giỏi dỗ dành con gái.”
Ánh mắt Lục Dạ An khẽ động, trong đầu anh chợt hiện lên hình ảnh Giang Tùy ngả người trên ghế sofa, khóe mắt cong cong vì cười.
Đó là một nụ cười hoàn toàn thư thái, không chút phòng bị.
Từ khi quen biết đến giờ, đây là lần đầu tiên anh thấy Giang Tùy cười rạng rỡ, sống động đến vậy, lần đầu tiên cô ấy có được sự tươi trẻ đúng với lứa tuổi này.
Sau khi Ngải Lãng và Lục Dạ An rời đi, Lâm Thính không thể chờ đợi hơn được nữa mà xé hộp.
Bộ bài Tarot này mặt trước giống như những lá bài khác, nhưng mặt sau lại là hình ảnh Tiểu Sakura với nhiều tạo hình khác nhau.
Lâm Thính v**t v* một lúc không nỡ rời tay, rồi hào hứng bắt đầu xáo bài, những lá bài lướt qua lòng bàn tay cô bé tạo thành những đường cong đẹp mắt, phát ra tiếng sột soạt.
Ánh nắng xuyên qua cửa sổ kính sát đất, chiếu lên búi tóc tròn xù bông của cô bé, tạo thành một vầng sáng mềm mại.
Giang Tùy dựa nghiêng trên ghế sofa, một tay chống cằm, nhìn Lâm Thính chăm chú từ một bên, khóe miệng khẽ cong lên một nụ cười nhàn nhạt: “Mấy ngày nay vất vả cho cậu rồi.”
“Ưm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-huu-that-bai-toi-tai-giai-tri-hoanh-hanh-ba-dao-khet-let/3948127/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.