Ổn định lại tinh thần, Khâu Tầm ngẩng đầu nhìn Giang Triệt: “Anh Triệt cũng đến tìm Tổng giám đốc Cao sao? Để đặt lễ phục cho dạ tiệc?”
“Đương nhiên.” Cằm Giang Triệt khẽ hất lên, mang theo vẻ đắc ý rõ ràng: “Nhưng tôi với thằng nhóc Giang Tùy đó không giống nhau, tôi đã có được bộ ‘Lan’ rồi, hôm nay là đến thử đồ trực tiếp.”
Khâu Tầm khẽ nhíu mày.
Giang Triệt thong thả chỉnh lại ống tay áo: “Cô đừng phí công nữa, chi bằng về khuyên Giang Tùy, bảo nó đừng lúc nào cũng mơ tưởng những thứ ngoài tầm với, không những tự rước lấy nhục mà còn làm mất mặt nhà họ Giang chúng ta.”
Nói xong, Giang Triệt cười khẩy một tiếng, không thèm nhìn cô nữa, dẫn theo chị Triệu nghênh ngang rời đi.
Khâu Tầm đứng tại chỗ, nhìn họ biến mất ở cửa thang máy, bàn tay nắm chặt chìa khóa xe vô thức siết lại, kim loại lạnh lẽo cấn vào lòng bàn tay đau điếng.
Khi Ôn Thời Niệm đi thang máy xuống, Giang Tùy đã xách hai túi đồ ăn sáng nóng hổi mở cửa vào nhà, tiếng khóa kêu lạch cạch làm cô gái đang đứng trước tủ rượu giật mình.
“Anh…” Thẩm Dư Hoan quay người lại, ngón tay vẫn dừng trên vài chai whiskey: “Anh mua nhiều rượu thế làm gì?”
Cô nhíu mày, giọng nói cao hơn bình thường vài phần: “Không phải là định nốc rượu đấy chứ?”
Giang Tùy đặt bữa sáng lên bàn ăn, túi nhựa phát ra tiếng sột soạt: “Làm gì có, mấy thứ này là giành từ chỗ Ôn Thời Niệm về đấy.”
“Giành?” Mắt Thẩm Dư Hoan hơi mở to.
“Ừ.” Giang Tùy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-huu-that-bai-toi-tai-giai-tri-hoanh-hanh-ba-dao-khet-let/3948028/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.