Đừng tự bỏ mặc bản thân
Đừng chọn địa ngục
Hãy sống tiếp
Em xứng đáng
Em trong sạch】
Mỗi chữ trên đó như một con dao khắc, khoét sâu vào lòng Ôn Thời Niệm.
Thật ra, sau khi rời khỏi nước A, cô đã theo manh mối Ngôn Mặc để lại, đến gốc cây ngô đồng ở bệnh viện Hopkins tìm chlorate, nhưng lại tình cờ bắt gặp Lâm Thính vội vàng chôn chiếc hộp gỗ này xuống đất.
Lúc đó cô muốn đuổi theo Lâm Thính, nhưng Lâm Thính chạy quá nhanh.
Trong hộp, ngoài những bức ảnh và bưu thiếp này ra, còn có một thẻ ngân hàng, bên trong vừa đúng năm mươi vạn đô la Mỹ, đủ để cô bồi thường tiền vi phạm hợp đồng cho công ty đĩa hát.
Ôn Thời Niệm lúc đó mới nhận ra, thì ra Ngôn Mặc đã sớm chuẩn bị đường lui cho cô, thậm chí còn giữ lời hứa để lại chlorate trong hộp.
Sống hay chết, là thiên đường hay địa ngục, Ngôn Mặc đã trao toàn bộ quyền lựa chọn cho cô.
Ôn Thời Niệm đến giờ vẫn nhớ rõ tâm trạng khi nhìn thấy những thứ này.
Nhớ mình đã khóc không thành tiếng như thế nào dưới gốc cây ngô đồng, cuối cùng run rẩy vứt chlorate vào thùng rác.
Người luôn mỉm cười ấy gánh vác không ít hơn cô chút nào, nhưng lại chôn vùi mọi đau khổ dưới vẻ ngoài bất cần đời, chọn để lại cho cô một vườn hoa rực rỡ.
Vì vậy, cô cũng đã chọn sống tiếp như Ngôn Mặc mong muốn.
Trong năm năm qua, Ôn Thời Niệm luôn theo dõi tin tức về Ngôn Mặc, mong mỏi người kia còn sống, mong mỏi họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-huu-that-bai-toi-tai-giai-tri-hoanh-hanh-ba-dao-khet-let/3948024/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.