Vì đã nói sẽ xử lý sạch sẽ mọi thứ cần xử lý, A Đỗ đương nhiên không quên A Hắc.
Anh ta không quay đầu lại, khóe miệng nhếch lên một nụ cười: “Cảnh sát đến đột kích rồi, chắc chắn sẽ có người đến cứu ngươi, nhưng chỉ cần bọn họ đẩy cánh cửa này ra, ‘Bùm’ một tiếng, tất cả chúng ta sẽ cùng lên đường, thật náo nhiệt biết bao.”
A Hắc trợn mắt muốn nứt ra: “Ngươi… đồ súc sinh mất hết nhân tính!”
A Đỗ làm ngơ, chuyên chú
nối dây dẫn.
Cùng lúc đó, Ngôn Mặc đã trở về phòng mình.
Cô nhanh chóng cắm chiếc USB vừa lấy được vào cổng máy tính xách tay, nhìn khung bật lên trên màn hình, cô khẽ nhíu mày, gõ hai cái vào chiếc tai nghe siêu nhỏ trong tai: “USB bị mã hóa rồi, có bẻ khóa được không?”
“Cho tôi mười phút.” Giọng Lâm Thính vang lên kèm theo tiếng gõ bàn phím lạch cạch.
Ngôn Mặc lo lắng đi đi lại lại trong phòng, ánh mắt thỉnh thoảng liếc nhìn ra ngoài cửa sổ nơi tiếng súng mơ hồ truyền đến.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, mỗi giây đều trở nên vô cùng dài.
Cuối cùng, giọng Lâm Thính truyền đến từ tai nghe: “Xong rồi!”
Ngôn Mặc lập tức lấy lại tinh thần, nhấp vào máy tính.
Trên màn hình nhanh chóng hiện ra một danh sách dài, ghi chép chi tiết tên người, mật danh, khu vực phụ trách và lịch sử giao dịch – chính là danh sách mạng lưới buôn bán m* t** Đông Nam Á mà cô đang tìm!
Cô hít sâu một hơi, nhanh chóng sao chép và lưu lại danh sách, trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-huu-that-bai-toi-tai-giai-tri-hoanh-hanh-ba-dao-khet-let/3948015/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.