Khi trêu chọc cô, khi đùa giỡn cô, mỗi lần nhìn cô cười, nốt ruồi lệ đó luôn khẽ nhướng lên cùng với ý cười.
“Đồ tồi… Đúng là nhìn nhầm anh rồi…”
Ôn Thời Niệm rầu rĩ úp mặt vào đầu gối, mặc cho nước mắt lăn dài thấm ướt vạt váy.
Biết được tình cảm giữa Ôn Thời Niệm và Ngôn Mặc có rạn nứt, A Du liền đẩy nhanh tốc độ tấn công, muốn thừa cơ chen vào, gần như cứ có cơ hội là lại tìm đến Ôn Thời Niệm, hỏi han ân cần, quan tâm chu đáo.
Càng khiến A Du thầm vui mừng là hai ngày nay Ôn Thời Niệm đối với Ngôn Mặc quả thực lạnh nhạt đến tột độ, gần như coi như không thấy, chỉ cần nhìn thấy bóng dáng Ngôn Mặc là sẽ lập tức quay người bỏ đi.
Điều này khiến A Du càng thêm cảm thấy việc mình chinh phục được Ôn Thời Niệm chỉ còn là vấn đề thời gian.
Sáng nay, A Du lại đặc biệt dặn dò nhà bếp chuẩn bị bữa sáng tinh tế, đựng trong chiếc xe đẩy thức ăn bằng bạc giữ nhiệt, đích thân mang đến tận cửa phòng suite của Ôn Thời Niệm.
Chuông cửa bấm đến lần thứ ba, A Du mới thấy cánh cửa phòng mở ra.
“Chào buổi sáng.” Anh ta nở nụ cười đã cố ý luyện tập, “Tôi đã bảo nhà bếp chuẩn bị một vài món điểm tâm kiểu Hoa, nghĩ rằng em có thể thích, nên mang đến cho em nếm thử.”
Anh ta vén nắp xe đẩy bằng bạc lên, hơi nóng cùng mùi thơm thoang thoảng bay tới, “Bánh nếp dừa phải ăn nóng, còn cháo hải sản này đã hầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-huu-that-bai-toi-tai-giai-tri-hoanh-hanh-ba-dao-khet-let/3947987/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.