Khóe môi Ôn Thời Niệm cong lên một nụ cười mỉa mai: “Bên cạnh anh chắc không thiếu người bầu bạn uống rượu đâu nhỉ?”
Ngôn Mặc nghiêng đầu: “Lời này là có ý gì?”
“Sáng hai ngày trước,” Ngón tay Ôn Thời Niệm đột nhiên siết chặt, những giọt nước đọng trên ly thủy tinh chảy xuống kẽ tay cô, nhỏ xuống mặt bàn, “tôi thấy một người phụ nữ từ phòng anh đi ra.”
Ngôn Mặc không những không hoảng loạn, ngược lại còn cười càng tươi: “Cô nói Đại Ti sao? Chúng tôi chỉ nói chuyện một lúc trong phòng thôi.”
“Hừ.” Lời nói vô lý đến cực điểm này khiến Ôn Thời Niệm bật cười khẩy, “Anh nghĩ tôi sẽ tin sao?”
“Cô có tin hay không thì quan trọng lắm sao?” Ngôn Mặc nhún vai, giọng điệu hờ hững, “Dù sao chúng ta cũng chỉ là tình nhân giả, không phải sao?”
Ôn Thời Niệm không thể phản bác, cô mím môi, quay đầu đi.
Ngôn Mặc đột nhiên cười một tiếng, khi nghiêng người lại gần cô thì như có như không liếc nhìn về phía A Đỗ, hơi thở ấm áp lướt qua vành tai Ôn Thời Niệm: “Hay là… cô cũng muốn cùng tôi trò chuyện thâu đêm? Hả?”
Khi âm cuối lên cao đó phát ra, ngón tay anh ta nhẹ nhàng đặt lên mu bàn tay trắng nõn của Ôn Thời Niệm.
“Anh coi tôi là gì?!” Ôn Thời Niệm ghét bỏ rụt tay về, cầm ly cocktail gần như chưa động đến trên bàn, không chút do dự hất thẳng vào mặt Ngôn Mặc.
Chất lỏng ngọt ngào hương trái cây lập tức dội ướt khắp đầu và mặt Ngôn Mặc, chảy dọc theo đường quai hàm góc cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-huu-that-bai-toi-tai-giai-tri-hoanh-hanh-ba-dao-khet-let/3947972/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.