Cô thấy đường nét của Giang Tùy được ánh đèn đường phủ lên lớp sáng dịu, đầu mũi chân khẽ gõ nhịp xuống đất, nốt ruồi son trên xương quai xanh khẽ rung theo chuyển động, như ngọn lửa bất diệt trong đêm tối.
Khi âm cuối cùng tan biến, tiếng vỗ tay như thủy triều và dòng nước phun từ đài phun nước cùng lúc vọt lên, màn nước phản chiếu ánh đèn neon thành những mảnh kim cương vụn lấp lánh trong mắt Giang Tùy, soi rõ nụ cười nhạt bên môi cô.
Không biết vì sao, vào khoảnh khắc này, Thẩm Dư Hoan đột nhiên rất mong thời gian ngừng lại.
Cô muốn nhìn Giang Tùy hát hết bài này đến bài khác, cứ thế hát mãi.
Đây là ma lực của âm nhạc hay là sức hút của Giang Tùy?
Cô cũng không phân biệt được nữa.
Khi ba người Giang Tùy rời khỏi quảng trường, người phục vụ nhà hàng đang bưng món bò bít tết xèo xèo lên bàn, hương tỏi bơ hòa quyện với mùi húng quế nhẹ nhàng lan tỏa đến chóp mũi Lục Dạ An.
A Lãng đẩy lọ tiêu đỏ sang, dao ăn va nhẹ vào cạnh đĩa sứ phát ra tiếng lách cách, lẫn trong giọng nói ngập ngừng của anh ta: “Đại ca, lần này chúng ta thẩm vấn Billd có thành công không ạ?”
A Lãng và Lục Dạ An đến Pháp không phải để du lịch, mà là đi công tác.
Billd là một đầu sỏ của tổ chức Vực Sâu ở châu Âu, không biết vì sao lại đến Pháp, trong một sự trùng hợp ngẫu nhiên lại bị cảnh sát Pháp bắt giữ.
Đội Đột Kích Liệt Diễm theo dõi người này là vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-huu-that-bai-toi-tai-giai-tri-hoanh-hanh-ba-dao-khet-let/3947864/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.