“Giang Tùy!” Cô gái xoay cuốn sổ phác thảo lại rồi đẩy qua: “Cậu có muốn xem tác phẩm của mình không? Mấy bức xử lý ánh sáng và bóng đổ đỉnh cao lắm!”
Giang Tùy nhìn chằm chằm vào cuốn sổ phác thảo đang mở, mấy trang giấy đó toàn là hình ảnh của cô – đường xương hàm khi ngẩng đầu uống nước, sợi tóc rũ xuống khi nhìn ra ngoài cửa sổ, thậm chí cả sợi chỉ thừa ở cổ tay áo hoodie cũng được vẽ tỉ mỉ.
Giang Tùy cắn sườn xào chua ngọt ngẩng đầu, cong ngón tay búng búng mép giấy vẽ: “Cậu còn vẽ cả việc dây rút áo hoodie của tôi thắt hai nút nữa sao?”
“Cái này gọi là kiểm soát chi tiết!”
“Đúng là chi tiết thật.” Giang Tùy dùng đầu ngón tay gõ gõ vào nốt ruồi trên cổ mình trong tranh: “Tôi tắm tối qua còn chẳng phát hiện ra nốt này.”
Đầu tai Trì Tịch đỏ bừng như quả anh đào ngâm đường, cô luống cuống lật sang trang kế tiếp: “Trọng điểm là kỹ thuật! Cậu xem cách xử lý sáng tối này thế nào?”
“Kỹ thuật rất cao, cậu rất có tài năng đó.”
“Cậu cũng giỏi lắm! Bức tranh 《Thú Khốn》 cậu nộp học kỳ trước, tuy bị giáo viên phê là quá máu me......” Cô đột nhiên hạ giọng thì thầm: “Nhưng con bướm ẩn mình trong bóng tối của cái lồng, mình đã dùng kính lúp xem ba lần!”
Tay Giang Tùy đang múc canh khựng lại.
Bức tranh trong ký ức nguyên chủ có nhiều mảng màu đỏ sẫm u ám, Trì Tịch vậy mà lại có thể nhận ra con bướm ẩn giấu sao?
Đúng là fan cứng rồi.
Chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-huu-that-bai-toi-tai-giai-tri-hoanh-hanh-ba-dao-khet-let/3947757/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.