Lục Dĩ Ngưng đương nhiên sẽ không thay anh chuyển lời đến chàng trai đồng nghiệp kia, cô xem như hoàn toàn không nghe thấy, bỏ điện thoại vào túi rồi dịch về phía trước một bước.
Những người xếp hàng phía trước không quá nhiều nên rất nhanh đã đến lượt họ.
Quy trình không khác lúc trước là bao, vào trong ngồi, thắt chặt dây an toàn không bao lâu, quay đầu liền có thể nhìn thấy những tòa nhà và công trình kiến trúc càng ngày càng cao ở phía bên ngoài.
Tốc độ của đu quay từ chậm đến nhanh, mấy phút sau đó lại dần dần chậm lại.
Mặc dù Lục Dĩ Ngưng đã không còn kích động và căng thẳng như lần đầu nữa nhưng nhịp tim của cô vẫn khó tránh khỏi có chút tăng nhanh.
Đường Mộ Bạch ngồi bên cạnh cô, gần đến mức thậm chí Lục Dĩ Ngưng còn có thể nghe thấy tiếng hơi thở của anh xen lẫn giữa tiếng chuyển động rất nhỏ của bánh răng.
Lúc này cửa sổ trời vẫn chưa được mở ra, không khí trong buồng đu quay ngột ngạt và nóng bức, không được thông thoáng cho lắm.
Lục Dĩ Ngưng đưa tay phe phẩy bên mặt, tiếng máy móc vận hành bên tai càng ngày càng nhỏ, sau đó "két" một tiếng, tất cả buồng đu quay đều dừng lại giữa không trung.
Động tác quạt gió của bàn tay cô cũng dừng lại, qua hai giây mới lại ngẩng đầu lên.
Sắc trời đêm nay rất đẹp, trăng sáng sao thưa.
Cũng giống như lần đầu tiên hai người họ đến đây, tựa như chỉ cần đưa tay ra liền có thể chạm được đến những vì sao.
Mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-gia-nghi-that/1014818/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.