Đối với vấn đề Đường Mộ Bạch rốt cuộc có hỏng hay không, Lục Dĩ Ngưng đương nhiên không biết câu trả lời.
Dù sao trước kia khi còn yêu nhau, cô còn chưa có cơ hội kiểm nghiệm thì hai người đã chia tay rồi.
Lục Dĩ Ngưng không phải là một người bảo thủ, nhất là trong tình huống đối phương là Đường Mộ Bạch, cô không những không hề bài xích tiếp xúc gần gũi với anh mà thậm chí còn có một chút gì đó hồi hộp và chờ mong.
Chỉ là lúc đó Đường Mộ Bạch dường như không hề có ý nghĩ gì về loại chuyện này, đem ra so với anh, Lục Dĩ Ngưng liền giống như một con sói đói khát vậy, theo thời gian, cô cũng hiểu được ý của anh nên cũng dần dần vứt bỏ suy nghĩ này khỏi đầu.
Tư tưởng của rất nhiều người mấy năm trước khẳng định không thể thoáng được như bây giờ, mỗi lần nhắc đến chủ đề "ăn cơm trước kẻng" thì chắc chắn quan điểm ủng hộ và phản đối mỗi bên đều sẽ chiếm một nửa.
Nhưng hiện tại thì rất khó nói.
Lục Dĩ Ngưng cảm thấy việc áp dụng câu nói này vô cùng cần thiết, dù sao trong thời đại ngày nay rất nhiều người làm việc và nghỉ ngơi đều không có quy luật, cơ thể bị suy nhược cũng không phải là không thể, nhất là những người làm ngành y giống như Đường Mộ Bạch, cô chỉ cần nghĩ thôi cũng đã muốn nhíu mày.
Sự tò mò thực sự sẽ giết chết con mèo, nhưng cố tình con mèo này lại sống chết không chịu rút kinh nghiệm.
Vốn dĩ Lục Dĩ Ngưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-gia-nghi-that/1014801/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.