Lục Dĩ Ngưng cảm giác thế giới này thật vi diệu.
Cô quen Đường Mộ Bạch bao nhiêu năm như vậy, thế nhưng trước giờ nhắn tin chưa từng thấy anh dùng loại từ này bao giờ, thế nên khi vừa mới nhìn thấy cô còn cho rằng tài khoản Weixin của Đường Mộ Bạch bị ai đó trộm mất rồi.
Thế nhưng suy nghĩ này cũng chỉ tồn tại trong đầu cô trong thoáng chốc, Lục Dĩ Ngưng lại nhìn vế câu phía trước, ngay lập tức không còn nghĩ như vậy nữa.
Suy cho cùng người ta có trộm tài khoản thì cũng không thể biết được bọn họ đã từng hôn nhau.
Lục Dĩ Ngưng không trả lời, xem như hoàn toàn chưa từng nhìn thấy tin nhắn kia.
Bảy giờ mười lăm phút, Trần Kế vẫn chưa tới nhưng tin nhắn thì vẫn từng cái một nối tiếp nhau gửi đến không ngừng——
【Dĩ Ngưng, ngã tư phía trước xảy ra tai nạn giao thông, bây giờ hoàn toàn không thể đi tiếp nữa, ước chừng phải một lúc nữa anh mới có thể đến được.】
【Có khiến em đợi sốt ruột không?】
......
【Cuối cùng cũng đi được rồi, chắc khoảng năm phút nữa sẽ tới.】
Lục Dĩ Ngưng nhìn thời gian tin nhắn cuối cùng được gửi đến, ba phút trước.
Nói cách khác, còn khoảng một hai phút nữa là cô sẽ phải gặp Trần Kế rồi.
Đã lâu rồi Lục Dĩ Ngưng và anh không gặp nhau, thế nhưng lần gặp mặt này cũng chẳng hề có những cảm giác như hồi hộp và chờ mong rồi thì một ngày không gặp như cách tam thu, so với đối tượng mập mờ, cô và Trần Kế càng giống kiểu bạn bè mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-gia-nghi-that/1014798/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.