Lục Dĩ Ngưng vốn muốn trả lời rằng "Hai ngày nữa sẽ gửi cho anh", đã đánh xong cả rồi lúc chuẩn bị gửi đi bên trái liền nhảy ra một tin nhắn như vậy.
Trọng điểm không phải ở ba từ kia, sinh động nhất vẫn là cái biểu tình đằng sau chữ kia.
Ngón tay Lục Dĩ Ngưng lơ lửng trên nút gửi đi mấy giây, sau đó lại lần lượt xóa đi từng từ một, chỉ trong nháy mắt cô đã lại bịa ra một lí do khác: 【Học trưởng, em không mang giấy để viết báo cáo.】
Đường Mộ Bạch: 【Không sao, cái này anh cũng mang rồi. 】
Có lẽ là cảm thấy không đủ, ngay sau đó anh lại gửi đến một biểu tình giống y hệt như câu trước.
Lục Dĩ Ngưng nháy mắt cảm thấy vô cùng mệt tim.
Một mặt cô đương nhiên muốn ở riêng với Đường Mộ Bạch hơn bất cứ ai, nhưng từ một phương diện khác mà nói, báo cáo thí nghiệm của Viện Y học cái thứ này đối với cô quá mức phức tạp, để cô viết còn không bằng để cô đi dạy lợn nái leo cây khéo còn nhanh hơn.
Lục Dĩ Ngưng ngồi tại chỗ nửa phút, không trả lời lại tin nhắn của Đường Mộ Bạch.
Buổi học đã kết thúc, lớp học vốn dĩ chỉ có mấy chục bạn học đã đi hết hơn nửa, liên tục có người đi qua bên cạnh cô, Lục Dĩ Ngưng do dự mấy giây giữa tiếp tục ở lại và đi ngay lập tức, vừa hạ quyết định quyết tâm cất sách đi, kết quả còn chưa đứng dậy, chàng trai ở hàng ghế trước đã đứng lên.
Dáng người anh rất cao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-gia-nghi-that/1014754/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.