Trong bức ảnh cằm nam chính khẽ nâng, nhìn xuống người đối diện không biết là nữ chính hay ai khác, so với Đường Mộ Bạch, mái tóc vuốt đến hận không thể hất lên tận trời kia càng giống với tác phong thường ngày của Tạ Khôn hơn.
Có điều cũng không phải không có chỗ giống Đường Mộ Bạch.
Ví dụ như cái loại tự tin mê hoặc lòng người, khí thế bễ nghễ thiên hạ duy ngã độc tôn(*) toát ra từ trên người nam chính, cực kỳ giống với Đường Mộ Bạch.
(*) duy ngã độc tôn : thế gian này chỉ có mình ta
Lúc Lục Cảnh Hành nhìn thấy tấm hình này, phản ứng đầu tiên là Đường Mộ Bạch có bệnh.
Phản ứng thứ hai là hoài nghi nam chính trong bộ phim này là lấy Đường Mộ Bạch làm hình mẫu để chế tác.
Anh ấn mở ảnh ra rồi lại thu nhỏ, sau khi lặp lại hai ba lần anh gửi một dấu hỏi chấm qua.
Lục Cảnh Hành: 【Cậu biến mất sáu phút chính là đi tìm cái này? 】
Đường Mộ Bạch cũng nhanh chóng trả lời : 【Không thì sao? 】
Lục Cảnh Hành: 【Cậu có bệnh à? 】
10 giờ hơn trong ký túc xá nam, Đường Mộ Bạch dựa vào lưng ghế, hai ngón tay phải lướt lên màn hình điện thoại, màn hình sáng lên, anh liếc nhìn tin nhắn phía trên, không trả lời.
Tối nay anh không có tiết nên đã về ký túc xá từ lâu, tắm xong từ hơn nửa tiếng trước, lúc này tóc cũng đã khô rồi, anh tiện tay ném điện thoại lên bàn, đưa tay kéo kéo tấm thảm đắp trên người.
Màn hình tối xuống không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghi-gia-nghi-that/1014748/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.