Mặc lễ phục đuôi cá khoét cổ hình chữ V, đứng trước cửa sổ sát đất, một vòng tay lấy eo, một tay cầm điện thoại còn đang phát ra tiếng "Tút... tút...". Ngoài cửa sổ, cảnh đêm Thân thành vẫn mỹ lệ huyễn bí, nhưng Phỉ Vận Y lại cảm thấy cô đơn vô tận, trên người còn có mùi dầu mỡ bụi bặm khiến cô buồn nôn.
"Chẳng lẽ em còn chưa đủ ưu tú?" Trong lời nỉ non trầm thấp bao hàm nhu tình như nước, cô từ từ ngồi xổm xuống, ôm chặt chính mình, phía sau là căn phòng trang hoàng tráng lệ mà lạnh lẽo.
Thời gian vui vẻ luôn trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã tới mùng 6, Mẫu Đan cầm một xấp phong bao lì xì, ôm Dương Dương mập ngồi trên sofa: "Hôm nay cô phải bóc hết đống này." Cúi đầu rút lấy một phong bao màu đỏ: "Ngoan, nói tiếng cô cô I love u."
Mập Dương Dương nhíu mày nhìn qua cô cô, tay nhỏ mập mạp mò vào túi, lấy ra một bao lì xì, chu chu miệng: "Cô cô, mua Yakult, rất ngon, cô tự uống."
"Là muốn nói gì?" Mẫu Đan nhìn phong bao bị vo đến dúm dó, không hiểu ý của cháu trai, quay đầu nhìn về phía Giang Họa đang đứng tựa bên cửa bếp: "Họa nhi, phiên dịch một chút."
Giang Họa nhả hạt cherry trong miệng ra, cười nói: "Con trai tớ là đang hiếu kính người cô cô là cậu đâu, cầm tiền đi mua sữa chua, rất ngon, mang ra mà uống, đừng đùa nó."
Mẫu Đan nghe vậy bắt đầu giả khóc, nâng ống tay áo chấm chấm nước mắt: "Dương Dương chê cô cô phiền,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngheo-den-do-phai-dua-mat-kiem-com/1678562/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.