Trong thiên hạ, ngoài kẻ đoạn tụ, người bất nam bất nữ, đa phần nam nhân nào cũng yêu thích nữ nhân, có kẻ si tâm mộng tưởng, có người thực sắc cầu hoan, lại lắm kẻ hoang dâm vô độ kiểu nào cũng có. Từ lúc lập ra Hoan Nhân quán đến nay, kẻ đến tìm nàng cầu hoan nhiều đến không kể xiết, nhưng trước nay chỉ có một loại nam nhân là khiến nàng cảm thấy hứng thú nhất. Người càng ra vẻ cương nghị chính trực bao nhiêu, càng khiêu khích bản tính háo thắng của nàng bấy nhiêu, chỉ có những kẻ như vậy mới vui vẻ cùng nàng chơi đùa thật lâu.
Khóe mắt liếc về hai bóng người phía lối vào, cơ hồ nhìn được bóng dáng nhỏ nhắn của tiểu nha hoàn cúi người rời đi và vóc người có chút quá khổ của người vừa mới đến đang chần chừ chưa vội bước vào. Môi đỏ như son nâng lên nụ cười, ngón tay cầm cọ ngọc ngà khẩn cấp hạ xuống một góc giấy Tuyên thành mà đề một bài thơ kí họa cho bức tranh vừa vẽ, nét bút trầm ổn mà không cứng cáp, mềm mại mà không nhu nhược, lả lướt nhưng lại thanh cao, rất nhanh lại vô cùng tỉ mỉ không rõ thơ phú bậc nào, nhưng chỉ bằng cách múa bút cũng thật khiến cho người khác thưởng thức một phen. Bút vừa nâng lên người đứng bên ngoài kia cũng liền vén rèm đi tới.
Nghe tiếng động, nàng nhẹ nhàng quay đầu nhìn sang, nam nhân kia cũng vừa đó nhìn về phía nàng, bốn mắt nhìn nhau, nàng vội cụp mi thu lại ánh nhìn, dáng người lả lướt, nhẹ nhàng lắc eo nhỏ tiến về phía người kia, cách một khoảng chừng ba bước chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghenh-hoan-cam-thuat-mi-nhan-tam/182453/chuong-5-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.