Tối thứ bảy, Vương Thiến Thiến đến nhà Trương Thiên Nhất ăn cơm. Thái độ của mẹ Trương đối với Vương Thiến Thiến, hoàn toàn giống như đối với con dâu. Vương Thiến Thiến vẫn là một đứa nhỏ hiểu chuyện, lúc mẹ Trương nấu cơm cô liền đi theo giúp bên cạnh, cơm nước xong còn chủ động đi rửa chén. Mẹ Trương khen cô không dứt lời, thỉnh thoảng còn hay nói giỡn “Chờ sau khi tốt nghiệp thì kết hôn đi.”
Trương Thiên Nhất còn nhỏ cha mẹ đã li dị, được một tay mẹ nuôi lớn, cậu đối với mẹ rất tốt, có khi còn giống như đối với người yêu. Ví dụ như mỗi ngày cậu đều gọi điện thoại cho mẹ báo hôm nay làm gì, sau đó còn hỏi mẹ ăn cơm chưa, trời lạnh có mặc nhiều áo hơn hay không… Vừa đến cuối tuần, cậu liền lập tức về nhà với mẹ, ngay cả bạn trai cũng có lời oán hận với cậu.
Cho nên từ lúc lên đại học, Trương Thiên Nhất đã phải đổi hai người bạn trai.
Không đến ba tháng, đổi hai người.
Trương Thiên Nhất thật tội nghiệp, Vương Thiến Thiến cũng thực hâm mộ.
Cô ngay cả một người cũng còn chưa theo đuổi được.
.
.
.
“Thiến Thiến, có muốn giới thiệu cho cậu một người bạn gái hay không?” Sáng sớm chủ nhật Trương Thiên Nhất đã gọi điện thoại tới.
Vương Thiến Thiến tức giận nói: “Gì chứ? Không cần!” Cô đang ngủ say, còn mơ thấy tình cờ gặp được Hướng Nghiên ở sân trường.
“Giới thiệu cho cậu một người đẹp, đại học L, học năm hai, tớ hẹn cô ấy chiều nay đến trường chúng ta, cậu mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-xem-la-thoi-gian-dang-hat/47447/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.