Vội đến những ngày cuối năm, lại nghênh đón năm mới, sự chia lìa ngắn ngủi qua đi, Hướng Nghiên lại mang đến một tin tức làm cho Vương Thiến Thiến khổ sở.
Thì ra công ty của Hướng Nghiên cử chị ấy đi thành phố S làm quản lý, nếu chị ấy đi, sau này sẽ dễ lên chức. Nhưng nếu không đi, ở lại tổng công ty tuy rằng cũng lên, nhưng sẽ rất chậm. Đây là một cơ hội rất tốt, chị ấy không muốn bỏ qua.
Sau khi ăn cơm chiều, hai người giống như mọi khi cùng nhau nằm trên sô pha xem tivi, lúc Hướng Nghiên nói ra chuyện này, Vương Thiến Thiến vốn đang cười, sau khi nghe chị ấy nói xong, nụ cười kia lập tức cứng lại trên gương mặt.
Hướng Nghiên khẽ cúi đầu, “Thật ra…… Thật ra chị còn chưa nghĩ được là sẽ đi hay không……….”
Vương Thiến Thiến ý thức được mình lại đem tâm tình đặt trên mặt, vội vàng ra vẻ bình tĩnh mỉm cười một cái nói: “Phải đi bao lâu?”
Hướng Nghiên không ngẩng đầu, cho nên vốn không hề chú ý sự thay đổi trên gương mặt Vương Thiến Thiến, hoặc là nói, chị ấy không muốn nhìn nét mặt đau buồn của cô, “Chắc hai năm.” Chị ấy nhẹ nhàng chậm rãi phun ra mấy từ này.
“Không đi không được sao?” Vương Thiến Thiến lại tủi thân lộ ra biểu tình trẻ con tùy hứng, tưởng tượng đến chuyện phải cách biệt lâu như vậy, cô bắt đầu khổ sở, chỉ mới nghĩ đến một chút mà đã bắt đầu khổ sở, không biết nếu Hướng Nghiên thật sự đi rồi, mình phải làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-xem-la-thoi-gian-dang-hat/2054227/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.