Vương Thiến Thiến cũng không nhớ được tối hôm đó mình đã ngủ như thế nào, trong ấn tượng chỉ nhớ được mình rất mệt, à, mình bị học tỷ cường công. Sau đó, hiện giờ cô rất đói. “Hướng Nghiên, em đói bụng!” Vương Thiến Thiến nằm ở trên giường nói với Hướng Nghiên.
“Không lớn không nhỏ, trước kia em đều kêu chị là học tỷ.”
“Nhưng mà…………” Vương Thiến Thiến kéo chăn qua, che khuất nửa thân trên lõa thể, không có gì nhấp nhô, “Hiện tại, người ta đã là người của chị…………. sao còn giống được.” Một câu “Đã là người của chị”, làm cho Hướng Nghiên không thốt nên lời.
Vương Thiến Thiến lại kéo kéo chăn nói: “Bằng không thì, em kêu chị là…… Nghiên Nghiên?”
Hướng Nghiên cảm thấy rợn cả người, “Em cứ kêu thẳng lên đi.”
“Ha, vậy được rồi, thật ra em cảm thấy cái tên Nghiên Nghiên này cũng rất êm tai. Thế……… Hướng Nghiên, em đói bụng.”
“Vậy chị xuống giường đi nấu cơm.” Hướng Nghiên nói xong rời giường.
Vương Thiến Thiến đè chị ấy lại nói: “Không cần…….. có chị là đủ rồi.”
“Sao? Tối hôm qua còn chưa cho em ăn no?” Hướng Nghiên một tay chống đầu, giống như đang suy tư nhìn cô.
“Chị biết em không phải nói cái này……..” Vương Thiến Thiến đưa tay lướt qua ngực của Hướng Nghiên.
Hướng Nghiên cười, nằm ngửa lên giường nói: “Vậy em thử xem.”
“Thế em………” Vương Thiến Thiến vừa mới dùng sức một chút, đã cảm thấy eo mềm oặt, làm cho không nhấc lên được, vì thế câu nói kia biến thành: “Ai da, eo của em………”
“Vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-xem-la-thoi-gian-dang-hat/2054221/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.