Trên đường trở về thấy rất nhiều người đang cùng nhau chọi tuyết, Nguyệt Lượng lại đề nghị chơi trò chọi tuyết, thật ra là cậu ấy muốn tìm cơ hội trả thù.
“Tớ với học tỷ một đội, một mình Nguyệt Lượng một đội.” Vương Thiến Thiến sắp xếp như vậy.
“Như thế hình như không được hay? Mỗi người là một đội.” Hướng Nghiên lập tức chỉnh cô.
“Vậy cũng được.” Vương Thiến Thiến nghĩ đến chuyện Nguyệt Lượng mời kem mình mà đồng ý.
Nguyệt Lượng luôn dùng cầu tuyết tấn công Vương Thiến Thiến, Hướng Nghiên thỉnh thoảng giúp Vương Thiến Thiến đánh Nguyệt Lượng, nhưng phần lớn thời gian đều đứng xem trò vui, bởi vì đã nói như vậy, lại đi giúp đỡ Vương Thiến Thiến thì hơi khó xử.
Nguyệt Lượng vẫn không đánh được Vương Thiến Thiến, liền bất chấp, làm một quả cầu tuyết siêu lớn, sau khi ngắm đúng mục tiêu cấp tốc ném đi.
Hướng Nghiên tốt bụng nhắc nhở Vương Thiến Thiến, vội kêu cô: “Thiến Thiến cẩn thận kìa!”
Vương Thiến Thiến nghe Hướng Nghiên kêu mình, quay đầu say mê ngắm Hướng Nghiên, kết quả bị quả cầu tuyết đập trúng, sau đó không hề ngoài ý muốn ngã về phía sau.
Trong lòng Nguyệt Lượng thầm phấn khích. Nhưng mà – sao Vương Thiến Thiến ngã xuống lại không kêu chứ? Điều này không giống tác phong của cậu ấy……….
Lúc này Hướng Nghiên kêu cậu ấy, Nguyệt Lượng chầm chậm chạy qua đó, vừa nhìn thấy lập tức choáng váng. Cậu ấy vỗ vỗ mặt Vương Thiến Thiến, kêu lên: “Khiếm Nhi, Khiếm Nhi…….. Cậu đừng làm tớ sợ nha……”
Lúc sau, Vương Thiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-xem-la-thoi-gian-dang-hat/2054211/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.