Nguyệt Lượng nói: “Dựa theo khảo sát tâm lý học, bị cuốn hút bởi một người lâu nhất chỉ có thời gian là 4 tháng, nếu bạn vượt qua 4 tháng mà vẫn bị người đó cuốn hút, vậy là bạn đã thật sự yêu cô ấy.”
Lý Nam hỏi cậu ấy: “Thế cậu với Ninh Ninh ở bên nhau được bao lâu rồi?”
“Chắc là hai tháng.”
“Cho nên nói, cậu vẫn chưa yêu cô ấy à?”
“Cũng có thể nói như thế……..”
“Cậu có quen ai vượt qua 3 tháng không?”
Nguyệt Lượng suy nghĩ hồi lâu không nói gì, Lí Nam cũng không để ý đến cậu ấy nữa, nhìn cậu ấy như vậy, nhất định là không có.
“Nguyệt Lượng là do còn chưa gặp được đúng người, cậu nhìn cậu ấy liên tục thay đổi đối tượng, thật ra chính là cậu ấy đang trong quá trình tìm kiếm không ngừng.” Người liên tục thay đổi bạn gái, mới là người cô đơn nhất.
“Ồ……….” Lí Nam vừa nghe Vương Thiến Thiến nói như vậy đột nhiên cảm thấy Nguyệt Lượng thực đáng thương, lấy trên giường con chó bông mà mình thích nhất đưa cho Nguyệt Lượng nói: “Thật ra yêu đương nhiều như vậy cũng rất mệt, rất cô đơn phải không? Sau này buổi tối cậu ôm nó ngủ, để nó sưởi ấm cậu đi.”
Nguyệt Lượng không nhận, “Cậu đừng nghe Khiếm Nhi nói lung tung. Cậu ấy là không ăn được nho thì nói nho chua. Cái này cậu tự mình giữ đi, mà nó là ai đưa cho cậu vậy?”
Lí Nam ném con chó bông về lại trên giường, nói với Nguyệt Lượng: “Thiến Thiến rất chung thủy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-xem-la-thoi-gian-dang-hat/2054185/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.