Vào lúc chạng vạng, Phi Lục trở lại vương phủ, chạy nhanh đến gặp Vũ Lâu, sau khi nhấp ngụm trà nhuận giọng, lập tức ghé vào tai tiểu thư nhà nàng nói: “Đã điều tra rõ, quả thật đúng như lời tiểu thư, cháu của Vương quản gia làm việc ở trong phủ cũng không sạch sẽ, ta phải hạ nhân Tần phủ theo dõi hắn vài ngày, phát hiện hắn hay ra vào một tiệm cầm đồ trong thành, tám phần là tới cầm đồ này nọ…”
Tần Vũ Lâu vừa lòng gật đầu: “Tiếp tục theo dõi hắn, nếu có hành động gì thì báo ta biết, ta sẽ đem thúc cháu bọn họ giải quyết một lượt.”
“Tiểu thư, lúc ta trở về, thấy quản gia đang nói gì đó với Vương gia, chắc chắn không phải chuyện tốt, lần trước chính lão già đó xui Vương gia kêu con khỉ cào người, lần này không chừng lại là chiêu bài quậy phá gì đó, người nên cẩn thận một chút.”
“Ta sẽ để ý.” Tần Vũ Lâu nói: “Ngươi đi lo công việc đi.”
“Tiểu thư, ta đi rồi, người cũng nên cẩn thận.”
Phi Lục rời đi, Tần Vũ Lâu ngồi trước bàn thưởng trà, chờ Độc Cô Lam Tranh về kiếm chuyện với nàng.
Trời vừa tối, Lam Tranh một cước đá văng cửa ra nói: “Tần Vũ Lâu, ngươi lăn ra đây cho bổn vương.”
Tần Vũ Lâu đi đến trước mặt hắn, cười tươi như hoa nói: “Có chuyện gì vậy Vương gia?”
Bốp!
Hắn phất tay tát nàng, khiến nàng ngẩn người ôm mặt, một lúc sau mới hoàn hồn: “Ngươi… ngươi làm gì thế?”
“Tại ngươi, tại ngươi mà hôm nay Cố tiên sinh mắng ta!” Hắn bước vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghe-vuong-phi/185887/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.